NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 583

hầu như không có sự lựa chọn nào khác, và vào lúc này tôi đã sẵn sàng để
gánh chịu một rủi ro lớn hơn. Trên cơ sở đó tôi đã đồng ý.

Khi đồng ý đưa một bản sao, thậm chí cả khi không có bất kỳ sự bảo đảm
nào rằng tờ Thời báo sẽ đăng nó, tôi đã ý thức được như Neil có thể đoán,
rằng tôi đã đặt niềm tin của tôi vào đối với việc anh ta sẽ sử dụng tài liệu
này theo cách mà anh ta thấy phù hợp. Đó là sự chấp thuận của tôi cho tờ
Thời báo xuất bản nó theo ý muốn của họ. Nhưng trên thực tế, như sau đó
tôi được biết, anh ta đã không cần sự chấp thuận, hay bản sao của tôi để
làm việc đó. Điều mà tôi đã không biết, và ông ta cũng đã quyết định không
nói cho tôi, là tờ Thời báo đã thuê một vài phòng ở khu New York Hilton,
nơi mà một nhóm đang làm việc cấp tốc với tập Hồ sơ Lầu Năm Góc, viết
lời bình và lựa chọn các phần của văn bản và tài liệu để đưa vào.

Họ đã có bản sao đầy đủ của những gì tôi đã cho Neil xem cách đó hơn một
tháng.

Trong hai năm sau, các phần của tài liệu này lần lượt được xuất bản (dù các
phần chính cho đến bây giờ đối với tôi vẫn mơ hồ và khó hiểu). Mãi đến
khi phiên toà xét xử tôi gần kết thúc, chúng tôi mới khám phá ra có cái gì
trong két sắt của Howard Hunt ở Nhà Trắng. Trong đó có một biên niên của
Hunt cho thấy rằng Neil và Susan Sheehan đã đăng kí phòng với những cái
tên giả tại các khách sạn ở Cambridge và đã lấy hàng ngàn trang và cuối
cùng là toàn bộ công trình nghiên cứu và đem đến các cơ sở sao chụp tự
động ở Melford và Boston.

Vào một ngày cuối tuần, khi biết tôi sẽ đi khỏi thành phố cùng với Patricia,
Neil đã bí mật đến Cambridge và sử dụng chiếc chìa khoá căn hộ của
Spencer mà tôi đã đưa cho anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.