NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 82

diễn ra trong một cuộc họp mà ông ta đã tham dự, ông ta nhìn tôi với một
nụ cười và nói khi tay vẫn cầm điện thoại: "Cậu biết đấy, tôi không chịu
đựng nổi việc này nếu không quá say mê nó".

Thật dễ dàng để làm cho bản thân yên lòng - tôi ngờ rằng điều này hoàn
toàn đúng với mọi chính quyền - rằng dù có những hạn chế hay sai sót gì
thì chúng ta vẫn đang gắng làm hết sức mình và không một đội ngũ nào
thay thế có thể giải quyết tất cả vấn đề này tốt hơn chúng ta.

Hình ảnh thường xuyên xuất hiện trong đầu tôi khi tôi thấy John hay đôi
khi là McGeorge Bundy cứ điện thoại cho hết người này tới người khác,
chuyện từ cuộc khủng hoảng này sang cuộc khác, là trông họ giống như
những diễn viên xoay đĩa trong một rạp xiếc, luôn luôn phải giữ cho những
chiếc đĩa trên đầu các sợi dây dài quay tròn trong không trung. Đó là một
hình thức nghệ thuật, nó thật thú vị, để làm tốt và mắc ít lỗi, nó đòi hỏi một
khả năng trí tuệ và kỷ luật không tầm thường (thường cố bắt được chiếc đĩa
khi nó rơi, trước khi nó bị vỡ), nhưng tôi đã tự hỏi nhiều lần: liệu họ thực
sự có thể thoát khỏi được quá trình tạo ra quyết định như thế này? Với các
vấn đề diễn ra cùng một lúc (phạm vi các vấn đề đó phản ánh trách nhiệm,
sức mạnh và quyền hạn của nước Mỹ sau chiến tranh) hay thậm chí với bất
cứ một trong số các vấn đề ấy, bằng cách này, liệu họ có thể đưa ra hoặc lựa
chọn được những chính sách phù hợp mà không cần tạo ra những thảm bại?
Những người đàn ông thông minh và khéo léo như họ liệu có thể giải quyết
quá nhiều vấn đề một lúc một cách an toàn và khôn khéo, với lượng thời
gian ít ỏi như thế?

Bạn có thể thực sự lãnh đạo thế giới bằng cách này?

Trong vòng ít năm, Việt Nam sẽ cung cấp cho chúng ta câu trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.