NHỮNG BÔNG HOA TRÊN TẦNG ÁP MÁI - Trang 110

nếu chỉ ăn chút hoa quả bất kỳ loại nào trừ cam quýt. Tôi thực sự căm ghét
những ngày khi đào và nho được mang đến cho chúng tôi, vì bé Carrie
đáng yêu rất thích ăn nho xanh không hạt, đào và cả táo nữa…và cả ba loại
quả trên cùng có một hậu quả như nhau. Hãy tin tôi đi, khi trái cây được
đưa qua cửa, tôi tái nhợt, biết rằng ai sẽ phải giặt chiếc quần đùi đăng ten
trừ phi tôi phải chạy nhanh như chớp, bế Carrie trên tay và kịp thời đặt
ngay nó xuống. Tràng cười của Chris vang lên nếu tôi không làm kịp hay
Carrie đã giải quyết xong trước. Chris giữ chiếc bình xanh đó vì khi Cory
phải đi, thì anh ấy sẽ đi đổ ngay lập tức và than vãn đau khổ nếu có một
đứa con gái trong phòng tắm và cửa thì khoá. Hơn một lần Cory đã làm ướt
quần và rồi nó vùi mặt vào lòng tôi xấu hổ. Carrie thì chẳng bao giờ thấy
xấu hổ, đó là lỗi của tôi vì đã chậm trễ.
- Chị Cathy, khi nào chúng ta được ra ngoài? – Cory thì thầm hỏi sau
một sự cố.
- Ngay khi mẹ nói chúng ta có thể.
- Tại sao mẹ không nói chúng ta có thể ra ngoài?
- Có một ông già dưới nhà không biết chúng ta ở đây. Và chúng ta
phải đợi cho tới khi ông ấy lại yêu thích mẹ, đủ để chấp nhận cả chúng ta
nữa.
- Ông già đó là ai vậy?
- Ông ngoại chúng ta.
- Ông có giống bà ngoại không?
- Chị cho là vậy.
- Tại sao ông không thích chúng ta?
- Ông không thích chúng ta bởi vì…, bởi vì à, bởi vì ông không có suy
nghĩ tốt. Chị nghĩ ông ốm trong đầu, cũng như trong tim.
- Mẹ vẫn yêu chúng ta chứ?
Đó là câu hỏi khiến tôi thao thức suốt đêm đó.

Hơn một tuần trôi qua và một ngày chủ nhật mẹ không xuất hiện. Thật đau
đớn khi không có mẹ ở cùng, vì chúng tôi biết mẹ được nghỉ học và biết mẹ
đang ở một chỗ nào đó trong toà nhà này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.