NHỮNG BÔNG HOA TRÊN TẦNG ÁP MÁI - Trang 111

Tôi nằm úp bụng xuống sàn nhà ở chỗ mát nhất và đọc cuốn Jude the
Obscure. Chris đang ở trên gác lục tìm một cái gì đó mới để đọc. Hai đứa
em đang bò quanh và đẩy những chiếc xem tải nhỏ và xe hơi của chúng.
Ngày dài lê thê trôi đi và tới buổi tối, cuối cùng thì cửa cũng mở và mẹ lướt
vào phòng, đi đôi giày chơi tennis, mặc quần sóoc trắng, áo trắng cổ lính
thuỷ viền trắng đỏ và thêu một chiếc neo. Mặt mẹ bắt nắng hồng hào vì
được ở ngoài trời. Mẹ trông khoẻ mạnh một cách sôi nổi và hạnh phúc một
cách không thể tin nổi, trong khi chúng tôi tiều tuỵ và sắp phát ốm vì cái
nóng trong căn phòng này.
Quần áo đi bơi thuyền, ồ, tôi biết rõ chúng, và đó là việc mà mẹ đã làm. Tôi
phẫn uất nhìn mẹ, mong làn da mình được rám nắng mặt trời và đôi chân có
màu khỏe mạnh như của mẹ. Tóc mẹ xoã tung vì gió thổi và nó làm tôn vẻ
đẹp của mẹ lên, khiến mẹ dường như đẹp hơn, phàm tục hơn gợi cảm hơn
gấp mười lần. Và mẹ thì đã già rồi, gần bốn mươi tuổi rồi.
Hiển nhiên là, buổi chiều hôm nay khiến mẹ vui hơn bất cứ buổi chiều nào
kể từ khi bố mất. Giờ đã gần năm giờ chiều. Ở dưới nhà bữa tối được dọn
lúc bảy giờ. Nghĩa là mẹ chỉ có rất ít thời gian dành cho chúng tôi trước khi
phải về phòng mình, nơi mẹ có thể tắm và thay bộ đồ phù hợp hơn cho bữa
ăn.
Tôi đặt quyển sách sang một bên rồi nghiêng người ngồi dậy. Tôi đang bị
thương tổn nên cũng muốn mẹ bị thương tổn theo.
- mẹ đã ở đâu vậy? – tôi hỏi bằng một giọng căm tức. Điều này có
đáng không khi mẹ vui chơi còn chúng tôi bị nhốt ở đây, không được làm
những gì vui thích thuộc quyền của mình? Tôi sẽ không bao giờ co lại một
mùa hè lúc tôi mười hai tuổi, cũng như Chris gk được vui chơi mùa hè năm
mười bốn tuổi này, còn với hai đứa em là mùa hè thứ năm của chúng.
Giọng nói buộc tội đáng ghét của tôi làm tắt ngấm vẻ rạng rỡ của mẹ. Mẹ
tái mặt, môi run run, có lẽ mẹ hối tiếc vì đã mang cho chúng tôi một tờ lịch
treo tường to tướng để chúng tôi có thể biết khi nào là thứ bảy hoặc chủ
nhật. Tờ lịch được khoanh bằng những chữ X to tướng để đánh dấu những
ngày bị giam cầm của chúng tôi, những ngày nóng nực, cô đơn, bị cầm giữ
và đau đớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.