NHỮNG BÔNG HOA TRÊN TẦNG ÁP MÁI - Trang 162

ngủ trĩu xuống và cuối cùng nhắm lại một cách yên bình. Cơn cảm lạnh,
những cánh tay xương xẩu của thần chết đã chạm tới hai đứa em bé bỏng
của chúng tôi, giờ ngần ngừ chịu rút lui, nhưng thật lượn lờ, thật chậm
chạp, và rồi hai đứa em dần hồi phục sức khoẻ. Khi chúng "khoẻ" lại,
chúng không còn là một cặp sinh đôi hiếu động, thật sự mạnh khoẻ nữa.
Cory, trước đây đã ít nói, bây giờ càng ít nói hơn. Carrie, trước đây rất
thích âm thanh những cuộc trò chuyện liên tục của nó, bây giờ trở nên ngơ
ngác gần như Cory. Khi tôi có được sự yên tĩnh như hàng mong đợi, thì tôi
lại muốn nghe giọng chim hót liên tục với những con búp bê, xe hơi, tàu
hoả, thuyền, gối, cây cối, giày, quần áo, đồ chơi, trò chơi xếp hình, và các
trò chơi khác.
Tôi kiểm tra lưỡi của Carrie và hình như lưỡi nó hơi tái và trắng. Sợ hãi, tôi
thẳng người lên và nhìn xuống hai khuôn mặt nhỏ đang kề sát nhau trên
một chiếc gối. Tại sao tôi muốn chúng lớn lên và hành động hợp với lứa
tuổi của chúng? Đợt ốm kéo dài này đã ảnh hưởng đến tuổi thơ của chúng.
Nó gây ra những quầng thâm dưới những đôi mắt xanh của chúng và tước
mất màu hồng hào của chúng. Thân nhiệt cao và cơn ho đã làm cho chúng
có vẻ khôn ngoan, đôi lúc là cái nhìn tinh quái của những người già, ốm
yếu, chỉ nằm và không quan tâm tới mặt trời mọc hay lặn. Chúng làm tôi
sợ, khuôn mặt sầu não của chúng khiến tôi nghĩ đến những giấc mơ của
Thần Chết.
Và trong suốt thời gian đó gió vẫn không ngừng gào thét.
Cuối cùng chúng cũng rời khỏi giường và chậm chạp bước đi. Những đôi
chân từng mập mạp và hồng hào, dễ dàng nhảy lò cò, nhảy cẫng lên, nhảy
từng quãng giờ đây gầy yếu như những cọng rơm mảnh khảnh. Bây giờ
chúng phải nghiêng người dù chỉ để lò dò đi thay vì nhảy cẫng lên, và chỉ
mỉm cười thay vì bật cười khánh khách như trước.
Mệt mỏi, tôi vùi mặt xuống giường và ngẫm nghĩ, ngẫm nghĩ, ngẫm nghĩ.
Chris và tôi có thể làm được điều gì để lấy lại sự vui vẻ trẻ thơ cho chúng?
Anh ấy và tôi chẳng thể làm được điều gì, dù chúng tôi có thể cho đi sức
khỏe của mình để phục hồi lại sức khoẻ của chúng.
- Vitamin – mẹ tuyên bố khi Chris và tôi dồn tâm trí để chỉ ra sự khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.