NHỮNG BÔNG HOA TRÊN TẦNG ÁP MÁI - Trang 192

Virginia Andrews

Những bông hoa trên tầng áp mái

Người dịch: Minh Hiền

- 11 -

CUỘC KHÁM PHÁ CỦA CHRISTOPHER VÀ HẬU QUẢ ĐEM LẠI

Đột nhiên một bàn tay mạnh mẽ nắm chặt vai tôi và lay đánh thức tôi
dậy. Ngạc nhiên, sững sờ, tôi sợ hãi nhìn người phụ nữ mà chưa nhận ra đó
là mẹ. Mẹ trừng trừng nhìn tôi và giận dữ hỏi:
- Anh con đâu?
Luống cuống vì những gì mẹ hỏi và bởi ánh mắt của mẹ, với một vẻ kiềm
chế đến vậy, tôi co rúm trước câu hỏi của mẹ rồi quay đầu nhìn vào chiêc
giường cách chỗ tôi nằm ba bước chân. Trống không. Ôi, anh ấy đi sau lâu
vậy?
Tôi có nên nói dối không? Để bảo vệ anh ấy, cứ nói anh ấy đang ở trên tầng
áp mái? Không, đây là mẹ chúng tôi, người rất yêu chúng tôi, mẹ sẽ hiểu.
- Anh Chris đi xem các căn phòng ở tầng này.
Trung thực là cách tốt nhất, phải không nhỉ? Và chúng tôi chưa bao giờ nói
dối mẹ, hay nói dối nhau. Chúng tôi chỉ nói dối bà ngoại và chỉ khi thật cần
thiết thôi.
- Đồ chết tiệt! Chết tiệt! – mẹ chửi thề, mặt đỏ bừng vì một cơn giận
dữ mới giờ đang nhằm thẳng vào tôi. Chắc chắn là cậu con lớn quý hoá của
mẹ, đứa con mẹ quý hơn tất cả những đứa con khác, sẽ không lừa dối mẹ
nếu không chịu ảnh hưởng xấu của tôi. Mẹ lắc tôi cho tới khi tôi cảm thấy
mình như một con búp bê nhồi giẻ rách, mắt sắp long ra, nước mắt thì chảy
giàn dụa.
- Vì chuyện này, mẹ sẽ không bao giờ, vì bất cứ lý do gì hoặc bất cứ
trường hợp đặc biệt nào, cho phép con và Chris rời khỏi căn phòng này. Cả
hai đứa đã hứa với mẹ và các con đã thất hứa! làm sao mà mẹ có thể tin các
con được? Vậy mà mẹ đã nghĩ mình có thể tin. Mẹ đã nghĩ các con yêu mẹ
và sẽ không bao giờ phản bội mẹ.
Mắt tôi mở lớn. Tôi đã choáng váng khi mẹ có thể hành động theo cách mẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.