NHỮNG BÔNG HOA TRÊN TẦNG ÁP MÁI - Trang 267

Virginia Andrews

Những bông hoa trên tầng áp mái

Người dịch: Minh Hiền

- 17 -

TÌM ĐƯỢC MỘT NGƯỜI BẠN

Có ai đó đang kêu trên những bậc thang của tầng áp mái! Tôi choàng dậy
và nhìn quanh xem ai đã biến mất. Cory!
Trời, chuyện gì đang xảy ra đây!
Tôi rời khỏi giường, chạy tới phòng để đồ và nghe thấy tiếng Carrie tỉnh
giấc góp thêm tiếng kêu của mình vào tiếng kêu của Cory, dù nó chẳng biết
Cory đang kêu cái gì. Chris hỏi:
- Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Tôi chạy qua phòng để đồ, lên bốn bậc thang rồi đứng sững lại và chỉ biết
nhìn. Cory ở đó trong bộ pyjama trắng đang gào lên, bất chấp việc tôi có
thể thấy tại sao nó kêu.
- Làm cái gì đi! Làm cái gì đi! – nó kêu lên với tôi và chỉ vào thứ gây
ra nỗi đau khổ của nó.
Trên bậc thang là một cái bẫy chuột, đúng chỗ chúng tôi đặt bẫy mỗi tối,
mồi là pho mát. Nhưng lần này con chuột không chết. Nó khôn hơn và lấy
trộm pho mát bằng chân thay vì ngoạm bằng mồm và một chiếc chân nhỏ
của nó bị mắc kẹt dưới chiếc lò xo. Con chuột xám nhỏ điên cuồng gặm
chiếc chân nhỏ bị mắc kẹt để giải thoát cho mình, bất kể nỗi đau nó phải
cảm thấy.
- Chị Cathy, làm gì đi, nhanh lên! – Cory kêu lên, lao vào vòng tay tôi
– Chị cứu nó đi! Đừng để nó cắn vào chân nó! Em muốn nó sống! Em
muốn một người bạn! Em chưa bao giờ có một con vật nuôi, chị biết em
luôn muốn có một con. Tại sao chị và anh Chris luôn phải giết tất cả những
con chuột?
Carrie bước tới dùng đôi bàn tay nhỏ của nó đấm vào lưng tôi.
- Chị ích kỷ lắm, Cathy! Ích kỷ! Ích kỷ! Chị chẳng để cho Cory có
được cái gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.