NHỮNG BÔNG HOA TRÊN TẦNG ÁP MÁI - Trang 308

- Chị Cathy, cái gì dính trên áo chị vậy?
- Sơn – tôi đáp không hề ngần ngừ - anh Chris đang định dạy chị phải
vẽ như thế nào, và anh ấy trở nên tức tối khi bức tranh chị vẽ đẹp hơn bất
cứ bức tranh nào của anh ấy, do đó anh ấy nhặt cây cọ vẽ nhỏ màu đỏ và
ném vào áo chị.
Anh trai tôi ngồi đó với vẻ đoạ đày trên khuôn mặt.
- Anh Chris, chị Cathy có thể vẽ giỏi hơn anh không?
- Nếu chị ấy nói là chị ấy có thể, thì chị ấy sẽ chắc chắn làm được.
- Bức vẽ của chị ấy đâu?
- Trên gác đó.
- Em muốn xem nó.
- Thế thì em cứ lên đi. Anh mệt rồi. Anh muốn xem tivi trong khi chị
Cathy chuẩn bị bữa tối – anh ấy vội liếc nhìn tôi – Em gái thân yêu, em có
phiền không, nếu thay một chiếc áo sạch trước khi chúng ta ngồi ăn tối. Có
một thứ về vết sơn màu đỏ đó khiến anh cảm thấy có lỗi.
- Trông nó giống như máu vậy – Cory nói – nó quánh như máu, khi
chị không giặt sạch.
- Màu tranh áp phích – Chris nói khi tôi vào phòng tắm thay một chiếc
áo dài tay cỡ to hơn nhiều – Màu tranh áp phích cũng dính quánh.
Hài lòng, Cory bắt đầu kể cho Chris nghe anh ấy đã bị lỡ không được xem
những con khủng long như thế nào.
- Anh Chris, chúng to hơn ngôi nhà này! Chúng nhô lên mặt nước và
nuốt chiếc thuyền, cả hai người đàn ông nữa! Em biết anh sẽ tiếc vì bị lỡ
không được xem cảnh đó!
- Phải – Cbris đáp ,vẻ mơ màng – chắc anh sẽ thích được xem phim
đó.
Đêm đó tôi cảm thấy không thoải mái một cách lạ lùng.

Hôm đó mẹ không đến thăm chúng tôi, hôm trước đó cũng vậy, nhưng
chúng tôi tìm ra một cách để vui vẻ là hát và chơi các nhạc cụ của Cory.
Cho dù sự vắng mặt của mẹ ngày càng tỏ ra lơ đễnh, đêm đó tất cả chúng
tôi đi ngủ lòng đầy hy vọng hơn. Việc hát những bài ca hạnh phúc nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.