NHỮNG BÔNG HOA TRÊN TẦNG ÁP MÁI - Trang 85

có thể phải chịu nếu đánh nhau với bà. Nhưng anh ấy chỉ mới mười bốn
tuổi. Anh ấy phải lớn lên thành một người đàn ông trước khi có thể khuất
phục được những người như bà. Tay anh ấy vẫn nắm lại thành nắm đấm,
giữ chặt bên sườn. Sự kiềm chế khiến miệng anh ấy mím chặt thành một
đường mỏng dính và khắc nghiệt như môi bà ngoại. Chỉ có đôi mắt anh ấy
lạnh lùng như một viên đá xanh.
Trong tất cả chúng tôi thì anh ấy yêu mẹ nhất. Anh ấy đặt mẹ lên trên bệ
cao tôn sùng, coi mẹ như một người thương yêu nhất, ngọt ngào nhất, vị
thánh sống thấu hiểu nhất. Anh ấy đã nói với tôi rằng khi lớn, anh ấy sẽ
cưới một người phụ nữ giống mẹ. Nhưng bây giờ anh ấy chỉ có thể trừng
trừng nhìn bà ngoại mà thôi. Anh ấy còn quá nhỏ để có thể làm bất cứ việc
gì.
Bà ngoại ném cho chúng tôi một cái nhìn coi thường rất lâu. Rồi bà nhét
chìa khóa cửa vào tya mẹ và rồi khỏi căn phòng.
Một câu hỏi treo lơ lửng trên tất cả những câu hỏi khác.
Tại sao? Tại sao chúng tôi được đưa tới ngôi nhà này?
Đây không phải là một bến cảng an toàn, không phải một nơi tị nạn, không
phải là một nơi trú ẩn. chắc chắn mẹ phải biết chuyện gì sẽ xảy ra, vậy mà,
mẹ vẫn dẫn chúng tôi tới đây vào cái đêm tối tăm đó. Tại sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.