NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 101

Roy Lee chặn tôi lại trong sảnh và gặng hỏi: “Cậu nói cái quái gì với

thằng thoái hóa Quentin đó vậy? Tớ còn thấy cậu nắm tay nó nữa à?”

Tôi đã đủ phiền phức nên không muốn trả lời Roy Lee nhưng sau đó tôi

nhận ra rằng mọi việc còn phiền hơn khi tôi cho cậu ấy biết sự thật: “Tớ và
cậu ấy sẽ cùng chế tạo tên lửa.”

Một đám bạn đi ngang qua chúng tôi, Dorothy Plunk có mặt trong đó cất

giọng thiên thần: “Chào Sonny, Roy Lee”. Tôi mở miệng nhưng chẳng thốt
nên lời.

Roy Lee lắc đầu rồi tựa vào tủ đồ. “Trời đất quỷ thần ơi. Cậu định từ bỏ

một cuộc sống bình thường à? Dorothy Plunk mà thấy cậu chơi cùng với
Quentin thì sẽ chẳng màng đến cậu nữa đâu.”

Tôi dõi theo, cố không nhìn chằm chặp vào cặp mông xinh xắn của nàng

đang đong đưa từng nhịp xuống cuối sảnh. “Dù sao đi nữa Dorothy cũng
đâu để ý gì đến tớ.” Tôi nói như ngừng ngở.

Roy Lee thì chẳng cố giấu diếm rằng cậu đang nhìn vào cái gì. Mắt cậu

chàng hau háu dõi theo Dorothy suốt chặng đường. “Whew,” cậu ấy huýt
sáo rồi quay lại nhìn tôi. “Sonny, dù sao thì cậu cũng có gu khá đấy. Sao lại
không rủ cô ấy đi chơi? Hai cặp tụi mình hẹn nhau vào cuối tuần tới đi, đậu
xe ở khu người hâm mộ Caretta ấy.”

“Cô ấy sẽ từ chối mà thôi.”

Roy Lee lại lắc đầu chán ngán cứ như tôi là một gánh nặng của đời cậu

ấy vậy. “Nếu cậu không mời thì tớ sẽ làm đấy.”

“Cậu sẽ không làm thế thật chứ!” Tôi ré lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.