NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC NHẤT - Trang 228

Bạn cứ gọi thế nào tùy thích. Cũng như nhau cả thôi mà. Anh ta sẽ nói

với bác Sue bất cứ khi nào tôi mắc một lỗi dù chỉ nhỉ tí ti như móng tay
thôi.

Và anh ta đã làm thế. Ngay lập tức.

Bác Sue chìa tay ra.

Tôi đưa cho bác ấy mười đô la cho bác ấy với một nụ cười rất tươi. Mười

ngày sắp tới sẽ dài lắm đây.

Nhưng mọi chuyện hóa ra lại chỉ kéo dài mười tiếng đồng hồ thôi. Raph

liên tục mách lẻo về tôi cả về những điều lặt vặt nhất.

- Không đời nào. – Tôi nói. – Lần này thì không. Anh có thể hớt lẻo về

tôi bất cứ chuyện gì anh muốn. Lần trước tôi ở đây mười ngày. Hết mười
đô. Tất cả tiền tiêu vặt của tôi. Tôi cần số tiền này để mua nước ngọt. Tôi
không thể uống nước lọc suốt được.

- Đưa cho bác mười đô la, Weesle. – Bác ấy nói. – Nước ngọt rất có hại

cho răng cháu.

- Mẹ ơi, Wessle không rửa chân.

- Đúng là một đứa trẻ không chu đáo. – Bác Sue nói.

- Mẹ ơi, Wessle không đánh răng.

- Đúng là một đứa trẻ bệnh tật. – Bác Sue nói.

- Mẹ ơi, Wessle ăn vụng kem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.