NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC NHẤT - Trang 34

3

Phim lại chạy tiếp. Đang xem thì có một chú ruồi cứ bay vo ve làm tôi

hết sức khó chịu. Tôi chĩa hộp điều khiển từ xa và chĩa về phía nó, cũng chỉ
là đùa thôi, và ấn vào nút tua biến nhanh và con ruồi biến đi đằng nào
không biết. Quả thật tôi không còn trông thấy nó nhưng tiếng kêu vù vù do
nó phát ra nghe rõ mồn một cứ y như là có một máy bay phản lực lượn
trong phòng vậy. Tôi thấy một cái gì đó bay vèo trước mặt mình, rồi lại vèo
một lần nữa, con ruồi lao nhanh đến mức tôi không nhìn rõ nó nữa!

Tôi ấn nút “dừng” và chĩa hộp điều khiển từ xa về phía có tiếng bay vù

vù vọng lại. Có lẽ con ruồi bay thẳng về phía tia điện vì bỗng nhiên nó hiện
ra lù lù và treo lơ lửng bất động trên không. Im lặng như tờ. Bất động. Tôi
lại chĩa cái hộp điều khiển từ xa về phía con ruồi và ấn vào nút “bật” bỗng
nhiên nó lại bay và phát ra tiếng động như mọi khi ở trong phòng.

Mẹ hỏi tôi:

- Trà của con mẹ pha rồi đấy!

Lúc này tôi chẳng thiết gì cả ngoài cái hộp điều khiển từ xa tuyệt vời

này. Hình như nó có khả năng làm cho những con vật và sâu bọ có thể từ
trạng thái bất động hoạt động trở lại. Tôi nhìn bố qua cửa buồng ăn. Ông
bắt đầu ngồi xuống ăn. Những sợi mì ống thòi ra từ mồm bố. Bố ngậm
những sợi mì trong mồm và bắt đầu nhai.

Mong các bạn đừng hiểu nhầm tôi. Tôi bao giờ cũng yêu quý bố. Ông là

người tuyệt vời. Nhưng ông có một thói quen mà tôi không bao giờ chịu
nổi. Đấy là lối ăn mì ống của ông. Ông nhai nhồm nhoàm, hút chùn chụt
làm cho nước sốt dính nhoe nhoét trên môi. Lần nào tôi cũng thấy bực mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.