- Đó là loại thuốc đánh răng mà người ta chỉ dùng một lần duy nhất. Chỉ
cần đánh răng một lần thế là cả đời không phải đánh răng nữa. Mọi người
sẽ đổ xô đến mua thuốc đánh răng của ta khi kết quả nghiên cứu thành
công. Bọn trẻ con lười đánh răng. Thế nào bố mẹ chúng cũng sẽ mua thuốc
đánh răng này và ta sẽ rất giàu. Ta phải pha trộn nhiều công thức khác nhau
và mỗi lần ta lại dùng những con vật này để thí nghiệm. Chính vì thế ta có
lũ súc vật này ở đây. Bác bảo lão ta:
- Ông hãy thả tất cả những con vật này ra, nhốt chúng như thế này là dã
man. Ông hãy dùng các loại thuốc đánh răng kinh khủng này để thử nghiệm
cho chính mình ấy.
Lão Monty nói:
- Không được. Thuốc đánh răng này đắng lắm. Nhưng bây giờ thì ta
không cần lũ súc vật này nữa, giờ đây ta đã có chú mày.
Lão cười nham hiểm và liếc mắt nhìn một cái lồng còn bỏ không.
Bác chưa kịp phản ứng thì lão ta đã nhảy bổ tới và dùng bàn tay gầy
guộc tóm chặt lấy bác. Lão ta gầy gò thật đấy nhưng rất khỏe. Hai người vật
nhau lăn lông lốc và va vào cái tủ làm văng ra hàng trăm tuýp thuốc đánh
răng. Lão ta và bác vẫn tiếp tục vật lộn, nhiều tuýp văng cả nắp và thuốc
đánh răng phọt ra ngoằn ngoèo như những con giun đũa. Chẳng bao lâu cả
hai người đều dính bê bết thuốc đánh răng với nhiều màu sắc khác nhau.
Các loại thuốc đánh răng bị pha trộn lung tung và toát ra mùi hôi thối thật
khó chịu.
Lão Monty dùng chiếc bàn chải thọc vào đống thuốc đánh răng hỗn hợp
đó và rít lên:
- Nào, thằng nhóc, xem mày có thích không nhé.