NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 292

1

Tôi lại ngồi trước phòng làm việc của thầy hiệu trưởng. Thế mà tôi mới

đến học ở trường này được đúng hai ngày! Hai ngày, hai chuyện rắc rối! Hôm
qua vô cớ tôi bị ăn đòn. Tôi nói thật đấy, hoàn toàn vô cớ.

Hôm qua, tôi trông thấy lão đeo chiếc nơ đi ngược đường về phía mình. Cái

nơ trông như một con bướm hồng to tướng đang bổ nhào vào cổ lão. Tôi chưa
bao giờ trông thấy một cái nơ xấu xí đến thế. Lão ta có vẻ bực dọc hỏi:

- Này, mày làm gì mà giương mắt nhìn trừng trừng người ta như thế?

Tôi đáp:

- Cái nơ của ông trông buồn cười lắm. Y như là loài dơi màu hồng vậy.

Trông nó buồn cười lắm, thật đấy. Nào có ai nói cho tôi biết cái lão dị hợm

đó lại chính là thầy hiệu trưởng Old Splodge đâu kia chứ. Ông ta không hề
thấy chuyện đó có gì đáng cười cả và giáng cho tôi một bợp tai. Cuộc đời đôi
khi không công bằng một chút nào cả.

Bây giờ tôi lại gặp chuyện lôi thôi nữa: Tôi ngồi chờ trước văn phòng thầy

hiệu trưởng.

Ít ra thì ở đây cũng có một cái gì đó xinh đẹp để ngắm nghía. Cô thư ký của

thầy hiệu trưởng Old Splodge ngồi ở phòng ngoài và đang đánh máy mấy bức
thư. Cô tên là Newham và phải nói cô là một người đẹp cực kỳ. Bọn con trai ở
trường đứa nào cũng mê cô. Tôi ước ao cô ấy là bạn gái của mình, nhưng cô
thư ký đã 17 tuổi còn tôi mới 14, vì thế không thể hy vọng gì nhiều. Song dù
sao thì Newham cũng chưa có bạn trai và người ta vẫn có thể hy vọng.

Newham nhìn tôi và mỉm cười. Tôi cảm thấy mặt mình đỏ bừng lên. Cô hỏi

tôi giọng ngọt lịm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.