NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 198

DỊP LỄ CÁC ĐẲNG LINH HỒN NĂM

NAY

T

ôi không biết cô ấy sẽ còn lại đến nghĩa trang Košíř vào dịp Lễ các Đẳng

Linh hồn

[32]

bao nhiêu lần nữa, vì ít ra thì ngày hôm nay cô ấy đi lại đã nặng

nhọc, chân cô ấy xem ra không còn khỏe nữa. Năm nay cũng lại giống như
mọi năm. Khoảng mười một giờ trưa, cô ấy nặng nề xuống xe ngựa; người
đánh xe lấy ra hai vòng hoa bọc trong vải trắng rồi bế một bé gái năm tuổi
mặc quần áo ấm ra khỏi xe. Đã mười lăm năm nay, bé gái vẫn chỉ là đứa trẻ
năm tuổi, bởi cô Máry luôn luôn mượn con của một nhà hàng xóm nào đó.

“Cháu ơi! Cháu thấy chưa, ở đây đông người nhỉ? Lại còn nhiều đèn

nến, cả hoa nữa! Cháu cứ đi đi, đừng sợ, cứ đi trước đi, lối nào thích thì đi,
cô sẽ theo cháu.”

Bé gái rụt rè đi lên phía trước. Cô Máry bước liền sau nó, cô giục nó đi,

nhưng không nói về hướng nào. Họ cứ đi, rồi bỗng nhiên cô bảo: “Chờ cô!”
và cầm tay bé gái, dắt nó tới ngôi mộ gần đó. Từ cây thập giá sắt, cô gỡ
vòng hoa cũ đã sờn và bạc màu vì mưa gió rồi treo lên đó vòng hoa mới, tết
bằng hoa giả màu trắng và màu đen. Cô đặt tay lên cây thập giá và bắt đầu
cầu nguyện; cô không quỳ xuống, vì nó khó nhọc đối với cô. Lúc đầu, cô
nhìn xuống đám cỏ khô héo trên nền đất nâu của ngôi mộ, sau đó đột ngột
ngẩng đầu lên. Khuôn mặt cô to và dễ chịu, con mắt lớn màu xanh thành thật
như nhìn vào đâu đó xa xăm, rồi như mờ đi, khóe miệng cô giật giật, đôi
môi đang cầu nguyện mím lại run rẩy, nước mắt cô đầm đìa. Bé gái ngạc
nhiên ngước mắt nhìn, nhưng cô Máry không trông thấy gì cả, không nghe
thấy gì cả. Một lúc sau, như thể bị đánh, cô đột nhiên bừng tỉnh lại, nghẹn
ngào thở dài, đau đớn mỉm cười với đứa trẻ và cất tiếng thầm thì hơi khô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.