NHỮNG CHÀNG TRAI HUYỀN THOẠI - TẬP 2 - Trang 44

“Trong lúc đang ăn, ta chợt thấy khó chịu ở vùng ngực nên đã

dừng lại.”

“Đêm hôm đó ta đã phải chịu đau đớn, dằn vặt thực sự. Những

con quỷ đáng sợ cứ dồn dập tấn công ta. Cứ mỗi lần chìm vào
giấc ngủ ta lại cảm thấy như thể con dê đó còn sống và đang cất
tiếng kêu trong bụng mình mà liền giật mình choàng tỉnh giấc.”

“Tuy nhiên, một thời gian sau, khi đã quen dần thì ta lại không

cảm thấy chán ghét món bánh mỳ kiểu Anh nữa. Lòng thương xót
đối với con dê cũng dần tan biến. Sau đó ta đã ăn thịt vài lần
trong một năm. Và khi đã vui vẻ thưởng thức bữa ăn bí mật rồi thì ta
không thể nào tham gia bữa cơm gia đình được nữa.”

“Thật khổ sở khi cứ phải mãi lẩn tránh, giấu diếm. Một ngày nọ,

ta đã tự nói với mình. “Ăn thịt và thay đổi thức ăn là việc làm cần
thiết, không thể thiếu nhưng lừa dối cha mẹ là việc làm còn xấu
xa hơn cả việc ăn thịt. Vì vậy, trong khi cha mẹ còn tồn tại trên đời,
ta phải dừng việc này lại thôi. Sau này, khi cha mẹ không còn nữa,
khi ta được tự do quyết định thì ta sẽ thoải mái ăn thịt. Từ bây giờ
cho đến khi giờ phút đó tới, ta sẽ không ăn thịt.”
Ta đã thông báo
cho bạn ta biết về quyết định này. Và từ đó trở đi ta tuyệt nhiên
không sử dụng các món ăn từ thịt nữa.

Cậu bé 12, 13 tuổi cuối cùng đã dành chiến thắng trong cuộc

tranh đấu hết sức khắc nghiệt. Bạn có làm được như thế không?
Nếu không làm được thì bạn sẽ không thể gây dựng được nghiệp lớn
như Gandhi. Cho dù không làm được nhưng nếu bạn vẫn muốn cố
gắng thử xem sao thì rất tốt, hãy đọc đi đọc lại cuốn sách này
thật nhiều lần vào. Tôi viết cuốn sách này vì những cô bé, cậu bé
như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.