NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 189

Tôi nghĩ cậu đừng có quá tự tin như thế, vì bố tớ sẽ cho rằng cậu là

người hợm hĩnh.

Có nhiều trang phục luôn làm bạn cảm thấy dễ chịu khi mặc chúng,

còn nhiều trang phục được bạn mặc đi mặc lại nhiều lần vì quá thích chúng,
rồi sau đó lại thấy chúng như giẻ lau. Tôi đang ngắm tủ quần áo của tôi, và
chúng trông giống như một nùi giẻ lau. Sự lo lắng của tôi tăng lên khi tôi
biết tối nay Genevieve sẽ mặc gì. Vì thường cô ta luôn mặc đồ giống hệt
tôi. Thế nên tôi càng phải mặc đẹp tối nay. Peter đã chẳng thèm rủ tôi nếu
như bữa tiệc không quan trọng với cậu ta.

Tôi mặc quần bò và bắt đầu thử áo hai dây-một cái áo màu hồng có

đăng ten và nó làm tôi thấy chói mắt ngay lặp tức; một cái áo tay dài đã sờn
in hình chim cánh cụt trông quá trẻ con. Tôi đang thây một chiếc quần sooc
màu xám khi nghe có tiếng ai gọi cửa phòng. Tôi lạnh hết cả người, giữ cái
áo dài tay trên người để che.

"Lara Jean?" Đó là Peter.

"Ơi."

"Cậu sắp xong chưa?"

"Gần xong! Cậu có thể chờ tớ dưới nhà được không. Tớ xuống ngay."

Cậu ta thở dài. "Ok, tớ sẽ xem sang em gái cậu đang làm gì."

Tôi nghe tiếng cậu ta bước đi. Tôi lấy chiếc áo chấm bi màu kem, đeo

thắt lưng. Trông cũng đáng yêu nhưng có vẻ hơi đáng yêu quá? Có quá
không nhỉ? Tôi phải mặc quần tất dài màu đen hay đeo tất đen đến đầu gối?
Margot nói tôi trong giống như một người Paris khi tôi mặc thế này. Làm
người Paris thì thích rồi. Thật là sang trọng và lãng mạn. Tôi thử đội thêm
mũ bê rê, để xem hiệu ứng ra sao, nhưng tôi bỏ nó xuống ngay. Hơi lố!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.