NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 217

rồi đưa tay ra cho tôi. Tôi đặt tay vào tay ông. Ông hôn tay tôi, môi ông
giống như cánh của con bướm đã khô.

"Rất vui lòng, Patty."

Tôi vẫy tay chào ông và nhặt đồ lên. Khi chúng tôi đi ra ngoài, Peter

hỏi tôi, "Ai là Patty." Và tôi giả vờ như không nghe thấy gì?"

Tôi lẽ ra phải được ngủ thêm hai giây nữa vì sung sướng. Nhưng

chúng tôi đã về đến cửa nhà, và Peter đang vỗ vai gọi dậy. "Chúng ta đến
nơi rồi, Lara Jean."

Tôi mở mắt. Tôi ôm váy, áo như thể là chăn, còn con tuần lộc thì đang

ở trên đùi. Những báu vật của tôi. Tôi cảm giác như vừa đi cướp nhà băng
về và đi ra với những chiếm lợi phẩm. "Cảm ơn cậu vì ngày hôm nay,
Peter."

"Cảm ơn cậu vì đã đi cùng tớ." Rồi đột nhiên cậu ta nói. "Mà tớ quên

không nói với cậu, mẹ tớ muốn mời cậu sang ăn tối ngày mai."

Tôi há hốc mồm. "Cậu đã kể cho mẹ cậu chuyện chúng ta?"

Peter nhìn tôi khó chịu. "Kitty còn biết chuyện của chúng ta nữa mà.

Hơn nữa tớ và mẹ rất thân nhau. Nên chỉ có tớ, mẹ tớ và anh trai tớ, Owen.
Nhưng nếu cậ không muốn tới thì cũng không sao. Nhưng nên nhớ là mẹ tớ
sẽ nghĩ cậu bất lịch sự nếu như cậu không đến."

"Tớ chỉ nói là...càng nhiều người biết chuyện thì càng rắc rối cho

chúng ta. Cậu phải nói dối với càng ít người càng tốt."

"Nhưng cậu biết gì về dối trá chứ?"

"Ồ, tớ hay nói dối khi còn bé." Nhưng tớ không nghĩ đó là nói dối. Tớ

nghĩ nó như là giả vờ thôi. Tớ đã nói rằng Kitty là con nuôi, gia đình thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.