NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 247

tốc độ chậm nhất cho phép, đúng không?"

"Ai bảo em thế?"

"Chẳng ai cả. Nhưng điều đó em biết. Em nghĩ em lái xe giỏi hơn chị,

Lara Jean."

Tôi nắm chặt vô lăng. "Chị cũng nghĩ thế!" Tôi nghĩ khi con bé bắt

đầu lái xe, nó sẽ là một tay đua tốc độ, không thèm quan tâm đến những vật
xung quanh. Nhưng con bé sẽ khá hơn tôi. Một tay lái liều lĩnh thì dù sao
hơn một tay lái lúc nào cũng sợ hãi. Ai cũng có thể nói thế!

"Em chẳng sợ nhiều thứ như chị."

Tôi chỉnh gương để nhìn ra sau xe. "Em rất tự hào về bản thân đấy."

"Em chỉ nói thế thôi mà."

"Có chiếc xe nào di chuyển đến không? Chị chuyển làn được không?"

Kitty quay đầu. " Chị có thể chuyển làn, nhưng phải nhanh lên."

"Chị có bao nhiêu thời gian?"

"Ồ, đã quá muộn rồi. Chờ đã, giờ thì chị đi được. Chuyển làn đi,

nhanh nhanh!"

Tôi vút sang làn bên trái và nhìn gương chiếu hậu. "Tốt lắm Kitty. Em

có thể làm đôi mắt thứ hai của chị."

Khi chúng tôi đẩy xe trong cửa hàng, tôi đã nghĩ đến việc về nhà và

ngồi phía sau tay lái. Tim tôi đang đập loạn xạ, thậm chí khi tôi đang phải
nghĩ xem là nên lấy bí ngòi hay đậu cho bữa tối. Khi chúng tôi đứng ở gian
bơ sữa, Kitty bắt đầu rên rỉ. "Chị nhanh lên được không? Em không muốn
lỡ mất tập tiếp theo nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.