NHỮNG CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 357

Chị lắc đầu, "Em dừng lại đi. Chị không muốn nghe điều này. Chị

thậm chí không biết em đang kể điều gì."

"Em và Josh chỉ hôn nhau một lần, chỉ một lần thôi. Và đó là một lỗi

rất lớn, và từ đầu em đã không muốn như thế. Chị là người duy nhất mà
anh ấy yêu, không phải là em."

Chị nói, "Làm sao em lại tin vào những điều mà em đang nói với chị?"

"Vì đó là sự thật." Run rẩy tôi nói tiếp, "Chị không biết là chị có sức

mạnh thế nào với em đâu. Tầm quan trọng của những ý kiến của chị. Hay là
em đã noi gương chị như thế nào."

Mặt Margot nhăn nhó như bị ăn đấm; chị đang cố để không khóc. "Em

biết là điều gì mà mẹ đã luôn nói với chị không?" Chị nâng cằm lên cao
hơn. "Là hảy quan tâm đến các em của con", vì thế mà chị đã làm theo lời
mẹ. Chị luôn để em và Kitty lên trước. Em có biết là khi các em, cuộc sống
của chị khó khăn như teh61 nào không? Cô đơn như thế nào không? Chị
chỉ muốn về nhà, nhưng chị không thể, vì chị phải mạnh mẽ. Và chị phải
như thế..." Chị cố gắng lấy hơi. "...Để trở thành một tấm gương tốt. Chị
không thể yếu đuối. Chị phải làm gương để các em thấy thế nào là dũng
cảm. Bởi vi...bởi vì mẹ không còn để chỉ cho các em những điều đó."

Nước mắt chảy xuống má tôi. "Em biết. Chị không phải nói với em,

Gogo. Em biết là chị đã hy sinh cho bọn em như thế nào."

"Nhưng khi chị đi rồi, dường như em đã không còn cần chị nhiều như

chị nghĩ nữa. Giọng chị vỡ ra. "Và em đã rất ổn khi không có chị."

"Vì chị đã dạy em tất cả mọi thứ, " Tôi nấc lên.

Mặt chị mếu máo.

"Em xin lỗi," tôi lau nước mắt. "Em thật xin lỗi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.