NHỮNG CHÀNG TRAI NHỎ - Trang 134

– Con có thể tập để trở nên kiên nhẫn và vui vẻ, mặc dù phải chịu sự đau

đớn và bất động. Con có thể chơi với Teddy thay ta, đọc cho ta nghe khi ta
đang khâu, nhặt rau cải, nói tóm lại làm những công việc không đòi hỏi phải
dùng đến đôi chân của con và giúp con qua thời giờ một cách nhanh chóng.

Lúc đó Demi bước vào phòng với một con bướm to cầm ở một tay còn

tay kia là một con cóc nhỏ xấu xí.

– Dan, hãy nhìn xem tớ đã tìm được cái gì này! Tớ đến ngay để tặng cậu!

Chúng thật tuyệt!

Dan bật cười khi nhìn thấy con cóc và nói là cậu không có chỗ để nhốt nó.

Nhưng con bướm thì đẹp thật sự, và nếu như bà Jo có thể cho cậu một cái
kim ghim to thì cậu sẽ đặt nó ngay vào ngăn kéo.

– Ta không thích nhìn thấy con vật đáng thương này giãy giụa. Nếu cần

thì chúng ta nên tránh cho nó đau đớn với một giọt dầu long não. - Bà Jo nói
vừa cầm lấy một cái lọ.

– Con biết phải làm như thế nào rồi, ông Hyde luôn dùng cách đó. Nhưng

vì con không có dầu long não, nên con dùng một kim ghim.

Dan đặt nhẹ nhàng một giọt chất lỏng đó lên đầu con vật: đôi cánh màu

xanh nhạt động đậy một lúc rồi bất động. Việc làm tế nhị đó vừa kết thúc thì
Teddy từ gian phòng hét lên:

– Mấy con cua nhỏ đã bò ra và con cua lớn đã ăn thịt chúng.
Demi và dì cậu chạy đến giúp Teddy đang đứng trên một chiếc ghế trong

khi hai con cua nhỏ bỏ chạy trong phòng và có thể vượt qua các chấn song.
Con thứ ba thì bấu vào phía trên lồng, hốt hoảng vì nó trông thấy con cua
lớn bình thản ăn một trong số các bạn nó. Nó đảo tròn cặp mắt lồi trước sự
thích thú của Teddy. Bà Jo mang cái lồng đến cho Dan có thể nhìn thấy cảnh
tượng đó, trong khi Demi bắt mấy tay bỏ chạy và nhốt chúng dưới một cái
bát úp.

– Con phải thả mấy con vật này mất. Ta không thể giữ chúng trong nhà. -

Dan nói, tiếc rẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.