NHỮNG CHÀNG TRAI NHỎ - Trang 198

– Một thời gian, phải. Nhưng tớ không muốn nghĩ đến. - Dan ngưng

những lời tâm sự.

– Hãy kể cho tớ nghe về mấy con mèo đi, tớ xin cậu. - Demi nói và cảm

thấy cậu quá tò mò.

– Không có gì để nói cả. Chỉ có điều cụ có quá nhiều mèo và ban đêm cụ

để chúng vào một cái thùng phuy. Thỉnh thoảng tớ nhìn vào trong thùng, và
bắt chúng ra. Thế là bà cụ giận dữ la hét và rượt bắt mấy con mèo khắp nơi
để nhốt chúng trở lại thùng.

– Bà có tử tế với chúng không? - Demi hỏi với một tiếng cười trẻ con.
– Rất may là có! Bà đã tìm thấy chúng ngoài thành phố và tất cả đều đi

lạc hoặc đau ốm. Và bao giờ có ai đó muốn có một con thì họ đến chỗ bà và
bà chỉ đòi một vài xu. Bà thật hạnh phúc khi mấy con mèo của bà có được
một ngôi nhà tốt!

– Tớ muốn làm quen với bà! Có thể được chứ?
– Bà đã chết rồi. Tất cả những người bạn của tớ đã chết. - Dan nói nhát

gừng.

– Tớ lấy làm tiếc.
Demi im lặng một phút, tự hỏi không biết nên nói về cái gì để không

khiến Dan đau lòng. Thật là tế nhị khi nói đến bà cụ đã mất, nhưng cậu rất tò
mò về mấy con mèo và không thể không hỏi tiếp:

– Thế bà đã chăm sóc những con bị ốm à?
– Đôi khi. Có một con bị gãy chân; bà đã dùng một thanh gỗ để giữ và nó

đã bình phục. Một con khác bị thấp khớp, bà cho nó uống lá cây để nó đỡ
đau. Nhưng cũng có những con bị chết và bà chôn chúng. Và khi bà không
chữa trị cho chúng được thì bà giết chúng.

– Bằng cách nào? - Demi hỏi vì cậu không biết có phải đây là một lời nói

đùa không.

– Một bà dễ mến và rất yêu mèo đã chỉ cho bà phải làm thế nào. Bà dùng

một miếng bọt biển thấm ê te và cho vào một chiếc ủng cũ. Sau đó bà cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.