NHỮNG CHÀNG TRAI XẤU TÍNH - Trang 43

hiện. Nhưng dường như hôm nay thượng đế đi vắng. Quỳnh Như chỉ
đáp lại nhiệt tình của tôi bằng một cái nháy mắt ngắn ngủi rồi vẫn tiếp
tục hướng mục quang về phía Biền, khiêu khích:

- Ễnh ương!

Dù sao Biền cũng là người trần mắt thịt. Nó không phải là ông thánh.
Vì vậy, nó quay phắt lại, gầm gừ như muốn ăn tươi nuốt sống đối
phương:

- Tại sao cô cứ theo "ám" tôi hoài thế ? Cô có biết lịch sự là gì
không?

Có vẻ như Quỳnh Như rắp tâm chọc giận Biền. Thấy Biền nổi khùng,
nó khoái lắm, nghinh nghinh mặt:

- Anh nên tự hỏi mình câu đó thì đúng hơn! Chỉ có người bất lịch sự
mới cố tình làm ngơ khi phụ nữ gọi !

Biền nghiến răng:

- Nhưng tên tôi không phải là "Ê"!

- Tên anh cũng đâu phải là "Ễnh ương", sao anh lại quay sang sừng
sộ tôi ?

Quỳnh Như bắt bẻ kiểu đó, Biền bí rị. Nó không biết làm gì hơn là
đưa tay bịt hai tai lại và quay mặt đi chỗ khác. Có vẻ như nó đã sẵn
sàng đầu hàng và quyết định không thèm nghe thêm bất cứ một lời
châm chọc nào của đối phương.

Tôi ngồi giữa làm khán giả, trước tình hình căng thẳng này chẳng biết
phải mở miệng dàn hòa như thế nào, đành giả ngốc ngồi im, trong
bụng thầm mong một khi thằng Biền đã "phong tỏa" thính giác của nó
rồi, ắt Quỳnh Như sẽ phải quay sang trò chuyện cùng tôi và biết đâu
tôi sẽ được thưởng thức lại cái giọng nói thủ thỉ thân thiết ngày nào.

Nhưng Quỳnh Như là cái con nhỏ vô tâm chính hiệu. Nó chẳng thèm
tìm hiểu xem ánh mắt cháy bỏng của tôi đang "nói" với nó những gì,
cũng chẳng buồn tự hỏi tại sao chốc chốc tôi lại nhoẻn miệng cười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.