NHỮNG CHÀNG TRAI XẤU TÍNH - Trang 54

đang... săn bắt cướp. Tôi nghe nó gầm gừ:

- Đáng chết, đáng chết! Thật là đáng chết!

Biền nói không nhìn tôi nhưng sát khí trên mặt nó vẫn làm tôi kinh sợ.
Tôi không hiểu nó bảo ai đáng chết, tôi hay Quỳnh Như. Hay nó
muốn chính nó chết quách để khỏi trông thấy sự âu yếm Quỳnh Như
dành cho tôi.

Tôi băn khoăn trong dạ nhưng không dám hỏi. Biền cũng chẳng buồn
nhiếc móc tôi. Ngồi lẳng lặng một hồi, nó vụt bảo:

- Thôi, về!

- Về? - Tôi kêu lên kinh ngạc.

- Ừ, về!

- Tụi mình chưa bơi mà!

Biền hừ mũi:

- Khỏi bơi nữa!

Mặc dù Biền đã ra lệnh bằng một giọng chắc hơn đinh đóng cột, tôi
vẫn cảm thấy băn khoăn:

- Thực ra tao đâu có... trúng gió!

- Thôi đừng nói lôi thôi nữa! - Biền sầm mặt - Mày không trúng nhưng
tao trúng!

Tôi bắt đầu vỡ lẽ. Hóa ra màn khiêu khích của Quỳnh Như có tác
dụng không thua gì một liều thuốc độc. Trong một thời gian ngắn, từ
một kẻ tình si đầy ắp hoài bão, Biền đã nhanh chóng biến thành một
gã chán đời. Bơi lội mới ngày nào còn là một môn thể thao lành
mạnh, bây giờ với nó chẳng qua là một trò vô bổ, phù du.

Nghĩ vậy, tôi chẳng nói chẳng rằng, chỉ lững thững xách túi đi theo
nó. Hai đứa lù lù ra cổng câm nín như cô hồn khiến tay gác cổng vội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.