NHỮNG CHÀNG TRAI XẤU TÍNH - Trang 66

Chương 11

Trên đường về, Biền tíu ta tíu tít. Miệng huênh hoang chưa đã, tay nó
vung loạn xạ lên để phụ họa. Cả chục lần, tay lái nó suýt đâm sầm
vào bánh ô tô. Tôi đóng vai kẻ thất tình, gác chuyện sống chết ngoài
tai nên cứ thẫn thờ ngồi im thin thít, mặc xác nó muốn làm gì thì làm.

Ba hoa chích chòe một hồi, thấy tôi không lên tiếng hưởng ứng, Biền
thúc cùi chỏ ra sau:

- Tẩy chay tao hả mày?

Tôi nghiến răng chịu đau, mím môi không đáp.

Biền thúc một cái nữa:

- Mày thấy này giờ tao nói có đúng không?

Tôi cáu kỉnh:

- Đúng cái con khỉ mốc!

Biền cười hềnh hệch:

- Ăn không được, đạp đổ hả?

- Vô duyên! - Tôi hừ mũi.

- Tao mà vô duyên! - Biền trâng tráo - Vô duyên sao Quỳnh Như lại
yêu tao?

- Yêu cái mốc xì! - Tôi nói và nghe máu nóng dồn lên mặt.

- Không yêu sao nó nhận quà của tao? - Biền vặc lại, giọng tự đắc.

Tôi bĩu môi:

- Nhận quà là một chuyện, còn yêu là một chuyện! Hai thứ đó đâu có
dính dáng gì với nhau!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.