NHỮNG CHÀNG TRAI XẤU TÍNH - Trang 68

Quỳnh Như không nhận, có khi tôi còn ăn guốc vào đầu.

Thao thức mãi đến gần sáng, tôi thiếp đi giữa trăm nỗi dày vò. Lòng
chất ngất ưu phiền, trong cơn mơ tôi thấy Quỳnh Như ngồi cạnh bể
bơi, mặt mày hắt ám. Khi tôi rụt rè bước lại, chưa kịp tặng quà cho
nó, nó đã phẩy tay xua tôi như người ta đuổi ruồi đuổi muỗi. Trong
khi tôi á khẩu, người ngợm cứng đơ thì thằng Biền nấp sau lưng
Quỳnh Như nhô đầu lên nhìn tôi cười hắc hắc.

Cơn ác mộng chết tiệt đó ám ảnh tôi suốt cả buổi sáng hôm sau. Buổi
trưa tôi bỏ cơm, lang thang ra phố. Đi vòng vèo chán, đầu óc chẳng
nảy ra tí mẹo vặt nào đáng giá, tôi ghé vào một cửa hiệu bên đường
thẫn thờ hỏi dăm cuốn sách... Anh văn. Rồi cũng như Biền, tôi hí
hoáy chép lên trang đầu cuốn sách những câu thơ tôi học mót của
nó. Cũng đại bàng hai cánh. Cũng ngực thủng dăm ba lỗ. Nhưng tôi
khác Biền. Ngực tôi trăm vết thương đâm thủng. Chẳng vết nào lành,
chỉ có đau!

Sau khi nhờ cô hàng bọc giấy hoa cẩn thận, tôi thong dong kẹp nách
mang về. Tôi cũng chẳng hiểu tôi làm những trò sao chép mạt hạng
đó để làm gì. Như người mộng du, tôi không ý thức được hành động
của mình. Tôi chỉ biết mỗi một điều là chiều nay tôi buộc phải tặng
Quỳnh Như một cái gì đó, bất kể đó là cái gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.