NHỮNG CHÀNG TRAI XẤU TÍNH - Trang 69

Chương 12

Đúng bốn giờ chiều, tiếng còi xe tin tin của Biền vang lên ngoài cổng
trước. Ngày nào nó cũng đến trước nhà tôi nhấn kèn inh ỏi như vậy.
Tiếng kèn có nghĩa "Đến giờ đi bơi rồi! Lẹ lên Tưởng ơi!". Nhưng
hôm nay, nay, âm thanh quen thuộc đó đối với tôi bỗng trở nên rùng
rợn và mang một nội dung hoàn toàn khác. Tôi tưởng như đang nghe
lời thúc giục: "Đến giờ ra pháp trường rồi, Tưởng ơi!".

Sau một hồi nấn ná một cách vô vọng, tôi buồn rầu nhấc đôi chân
nặng như chì thất thểu bước ra.

Biền ngồi trên xe, mỉm cười nhìn tôi bằng ánh mắt thăm dò lộ liễu.
Vừa nhác thấy bịch quà kè kè trên tay tôi, nó buột miệng hỏi ngay:

- Gì trong đó vậy ?

Nó hỏi tôi hệt như hôm trước tôi hỏi nó.

- Sách! - Tôi nhếch mép.

- Lại sách? - Biền tròn xoe mắt.

- Ừ.

- Sách gì vậy ?

Tôi thản nhiên:

- Sách học tiếng Anh.

- Trời đất! - Biền la rầm - Sao mày bắt chước y tao vậy ?

Tôi nhún vai:

- Tại tao thích thế.

- Thích kiểu gì kỳ vậy ? - Biền vừa trợn mắt vừa xua tay lia lịa - Tình
yêu là duy nhất, không nên rập khuôn theo người khác!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.