NHỮNG CHIẾC RĂNG CỌP - Trang 186

Chương I

Cứu tôi với !

Nhiều giờ đã trôi qua. Khoảng gần nửa đêm anh bỗng giật mình. Anh rút

đồng hồ, bấm đèn soi: 11 giờ 43 phút. Thêm hai tiếng đồng hồ, anh tiếp tục
suy nghĩ nghiên cứu mọi mặt của tình hình. Anh không lo gì về cách giải
quyết vì bây giờ anh đã làm chủ được sự bí mật, thì anh chỉ còn có việc tìm
cách thoát khỏi nơi đây, để đêm tới anh đến nơi họp ở phố Xuyt-sê, trình
bày cho mọi người thấy rõ sự diễn biến của tội ác.

Anh tìm cách để ra thoát, lên khỏi gian ngầm và trèo lên đỉnh cái thang

bên trên. Bỗng qua lỗ cửa sập anh nghe tiếng nhiều người ở gian này. Anh
nghĩ thầm: Khỉ thật ! Muốn thoát khỏi sự vây bắt của cảnh sát thì ta phải
thoát khỏi nhà giam này. Nhưng một trong bốn lối thoát đã bị tắc rồi ! Chỉ
còn lối kia nữa thôi.

Anh lại trở xuống gian buồng của Ph'lôrăngxơ, và tác động vào cái cơ

cấu đối trọng. Tấm che tủ trượt đi. Anh định tìm xem có chút gì ăn cho đỡ
đói để chịu đựng được trong lúc bị vây hãm. Anh vừa toan đi quanh chỗ
hõm kê giường, phía sau các tấm màn che thì anh nghe có tiếng bước chân
làm anh chững lại. Có người vào gian buồng, và có tiếng nói:

— Sao Madơru ! Anh ở đây suốt đêm đấy ư ? Có gì mới không ?
Nghe tiếng, anh biết là ông quận trưởng, và do câu ông hỏi nên anh biết

Madơru đã được đưa ra khỏi nơi bị anh nhốt và đang ở gian bên cạnh. May
thay ! Cái cơ cấu đối trọng hoạt động rất êm, không làm cho mọi người
biết đến, và anh nghe được câu chuyện giữa họ:

Madơru trả lời: “Thưa ông quận trưởng, không có gì mới.”
— Lạ nhỉ ! Nhất định cái lão quỷ ấy phải nấp chỗ nào chứ ! Hay hắn

trốn qua mái nhà rồi ?

Một tiếng người thứ ba (mà Đông Luy nhận ra là phó phòng Vơ be) nói:

Hôm qua chúng tôi đã xem xét kỹ. Nó không thể trốn thoát được, trừ phi nó
có cánh...

— Vậy theo ý ông thì ra sao ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.