NHỮNG CHIẾC RĂNG CỌP - Trang 267

— Chúng ta làm sao biết được ?
Đông Luy nhìn ông Valăng’g lây một lúc rồi nói:
— Cuối cùng thì ông định dắt dẫn tới đâu, thưa ông chủ tịch ?
— Tôi dắt dẫn đến thế này: Biết rằng chúng tôi bị những lời đe dọa của

tên Ca-xê-ret thúc ép, nhưng ông quận trưởng vẫn muốn cố tìm ra một tia
sáng về con người Ph’lôrăngxơ-Lơvatxơ, nên ông ta vẫn tiếp tục để ông
tiến hành việc đuổi bắt hôm qna. Nhưng, việc đó không đem lại kết quả gì
cho nên ông quận trưởng lợi dụng Đông Luy đang phục vụ chúng tôi, đang
hành động ở hiện trường, để Đông Luy-Perenna bắt.. Acxen Luy- panh.
Nếu chúng tôi lại thả ông ta ra thì các báo chí sẽ đăng các tài liệu tố cáo, và
như thế thì hẳn ông thấy chúng tôi sẽ thành một trò cười trước dư luận công
chúng... Thế mà đúng trong tình huống như vậy, ông lại đòi thả Acxen
Luypanh, thả một cách không hợp pháp, võ đoán, không ai chấp nhận được.
Cho nên tôi buộc lòng phải từ chối yêu cầu của ông. Tôi từ chối !

Ông chủ tịch ngừng một chút rồi nói tiếp: «Trừ phi…».
Đông Luy hỏi: «Trừ phi …
- Trừ phi.. Và đây chính là điều tôi muốn dắt dẫn tới: trừ phi ông đề xuất

được với tôi một việc gì đó, một việc phi thường, hết sức hấp dẫn để đổi
cho tôi sự chịu đựng búa rìu của công chúng vì tôi tha Ácxen Luypanh một
cách vô cùng phi lý.

- Nhưng thưa ông chủ tịch ! Tôi hứa với ông là tôi sẽ mang nộp ông tên

thủ phạm đã giết...

— Tôi không cần ông làm việc đó.
— Và tôi xin viện danh dự mà hứa là sẽ trở lại nộp mình cho ông đưa

vào nhà tù.

Ông Valăng’g lây nhún vai:
— Thế rồi... đi đến đâu nữa ? Có giải quyết được cái gì đâu ?
Một lúc im lặng. Cuộc đấu gay go, sát nút giữa hai đấu thủ. Rõ ràng, đối

với một người như ông Valăng’g lây thì lời nói và lời hứa chẳng có tác
dụng gì. Mà phải là cái lợi thiết thực, cái lợi sờ thấy được.

Đông Luy nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.