NHỮNG CHIẾC RĂNG CỌP - Trang 268

— Thưa ông chủ tịch ! Chẳng hay ông có cho phép tôi được tính đến

những việc ích lợi mà tôi đã thực hiện để cống hiến cho Tổ quốc không ?

—Ông cứ trình bày tiếp đi...
Sau khi đi lại mấy bước trong gian phòng, Đông Luy trở lại trước mặt

ông Valăng’g lây và nói:

— Thưa ông chủ tịch, tháng 5 năm 1015, vào một buổi cuối ngày, có ba

người ở trên bờ sôngXen, bến Pat-xi, bên một đống cát. Đã từ mấy tháng,
lực lượng cảnh sát tra tìm một số bao đựng 300 triệu đồng tiền vàng do kẻ
thù thu thập được trên đất Pháp và sắp chuyển đi. Ba người đó: một là ông
Valăngg‘lây, một là ông Đetmaliông. Người thứ ba là người đã báo hai ông
kia tới nơi hẹn. Người này yêu cầu ông Bộ trưởng Valăng’g lây thử chọc
gậy vào đống cát: Đó là đống bao tiền vàng. Ít ngày sau, nước Ý là nước
muốn liên minh với nước Pháp, nhận được khoản tiền ứng trướcc là 400
triệu đồng tiền vàng.

Ông Valăng’g lây tỏ ra rất ngạc nhiên:
— Có ai biết chuyện này đâu ? Ai đã kể cho ông nghe ?
— Người thứ ba.
— Người thứ ba tên là gì ?.
— Đông Luy-Perenna.
Ông Valăng’g lây kêu lên:
— Chính ông ư ? Chính ông đã tìm ra chỗ giấu vàng ? Chính ông đã có

mặt ở đó ?

— Vâng, chính tôi, thưa ông chủ tịch. Hôm đó ông hỏi nên thưởng cho

tôi như thế nào. Hôm nay tôi xin khoản thưởng đó.

Ông Valăng’g lây cười với vẻ châm biếm và trả lời ngay:
— Hôm nay ? Nghĩa là sau bốn năm ? Muộn quá rồi, ông ạ ! Tất cả mọi

việc đã giải quyết. Chiến tranh đã kết thúc, đừng khui những chuyện cũ
rích ra nữa.

Đông Luy hơi thất vọng. Nhưng anh tiếp:
— Năm 1917, một vụ kinh khủng đã xảy ra tại đảo «Ba mươi áo quan».

Hẳn ông biết vụ đó, thưa ông chủ tịch. Nhưng chắc ông không biết sự can

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.