NHỮNG CÔ EM GÁI - Trang 59

Hết thằng Bội tới thằng Diên, rồi những đứa khác. Tụi nó xúm vào khoe

em gái. Đứa nào cũng khẳng định em gái nó mới là người đẹp nhất trong

những người đẹp và thi nhau "đặt hàng" tôi.

Trong một thoáng, tôi không còn nhớ mình là ai. Tôi tưởng tôi là trưởng

ban giám khảo cuộc thi hoa hậu quốc tế. Tôi tưởng tôi là siêu sao trên vòm

trời thi ca hoàn vũ, được hàng ngàn người đẹp vây quanh giành giật. Tôi là

Rimbaud. Có khi còn hơn cả Rimbaud. Ừ, biết đâu!

Và tôi bắt đầu khệnh khạng:

- Tao không hứa.

- Hứa đi Khoa! - Bội năn nỉ - Em gái tao dễ thương lắm.

Tôi tiếp tục cao ngạo:

- Dễ thương cũng mặc. Thi ca là vương quốc của tâm hồn, không thể ban

phát bừa bãi được. Muốn làm thơ phải có cảm xúc.

- Chiều nay mày ghé nhà tao chơi! - Bội kiên trì - Mày sẽ gặp em gái tao.

Rồi mày sẽ có cảm xúc.

Minh Khôi hùa theo:

- Đúng rồi đó. Chiều nay mày ghé nhà tao đi.

Thằng Diên không chịu thua:

- Nhà tao nữa...

Tôi lạnh lùng cắt ngang:

- Tụi mày phải xếp hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.