NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT - Trang 80

Colleen Mc Cullough

Những Con Chim Ẩn Mình Chờ Chết

1921 - 1928

Ralph

Chương 10

Cha Ralph quan sát Meggie một cách trìu mến. Cô bé đang chải mái tóc
màu hung và uốn lọn cho Patsy đứng không vững trên hai chân bé nhỏ,
trong khi Jimes đứng kế bên chờ đến phiên mình. Cả hai nhìn chị bằng cái
nhìn đầy thương yêu. Đúng là một bà mẹ tí hon. Tấm lòng ấy phải là một
đức tính bẩm sinh ở Meggie - cha Ralph nghĩ thầm.
Trong một lúc cha Ralph bị thu hút bởi cảnh thân mật dễ thương này. ông
thả lỏng chiếc roi da xuốn đôi giày bốt đầy bụi, rồi đưa mắt u buồn nhìn
qua hiên, hướng về tòa nhà lớn khuất sau những cây bạch đàn và các thứ
cây leo khác, biệt lập với căn nhà của người quản lý và cuộc sống còn lại
của điền trang.
Giữa cái mạng lưới nhện rộng bao la ấy, con nhện già đang toan tính giăng
ra một kế nào nữa?
- Cha ơi, cha không nhìn đây! Meggie kêu lên trách móc.
- Cha xin lỗi con! Cha đang suy nghĩ.
ông quay lại nhìn Meggie đúng lúc cô bé vừa chải xong cho Jims. Cả ba
đang theo dõi ông, chờ cái lúc ông nghiêng mình xuống để bế hai chú bé
con sinh đôi, mỗi đứa một bên hông.
- Chúng ta hãy cùng nhau thăm bà Marỵ ông nói.
Meggie đi theo sau cha Ralph trên con đường dẫn đến ngôi nhà lớn, một
tay cầm cây roi da của linh mục và một tay dắt cương con ngựa cái lông hai
màu. Còn linh mục bế hai đứa bé không có vẻ gì mệt nhọc mặc dù từ đó
đến tòa nhà lớn xa hơn một cây số rưỡi. Vào phía sau nhà bếp, cha Ralph
lần lượt trao hai đứa bé cho bà Smith đón nhận chúng một cách sung
sướng. Cha đi thẳng ra nhà trước, Meggie theo bên cạnh.
Mary Carson đang ngồi trên chiếc ghế bành đặc biệt cho mình. Lúc này, bà
ít khi rời khỏi ghế, hơn nữa, sự có mặt của bà cũng không còn cần thiết vì
Pađy lo liệu tất cả một cách giỏi giang. Khi cha Ralph bước vào, cầm tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.