NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT - Trang 223

hai anh chị không muốn mất Meggie nhưng hãy vì Meggie mà thuyết phục
cô ấy về với gia đình. Ngay khi trở về Sydney, tôi sẽ gửi một ngân phiếu
cho hai anh chị nhờ trao lại cho Meggie, như thế tránh cho cô ấy bị khí chịu
vì tiếc tiền của anh mình. Một khi trở về nhà, cô ấy muốn giải thích với gia
đình thế nào tùy ý. Cầu Chúa, đứa bé được sinh ra nhanh chóng.
Thế nhưng đứa bé chỉ ra đời hai mươi bốn giờ sau, lúc Meggie đã hoàn
toàn kiệt sức và đã chịu đựng tận cùng đau đớn.
Đứa bé - con gái - thật nhỏ bé và yếu đuối làm cho Tổng giám mục cảm
thấy đau nhói trong lòng. Meggie! Meggie của tạ Meggie đau khổ, bì giày
vò. Ta mãi mãi yêu em, nhưng ta không thể cho em điều mà Luke đã cho
em, kể cả cái thân xác bị cấm đoán này.
Khi chỉ còn lại hai người, Ralph hỏi Meggie:
- Em đặt cho con tên gì?
- Justinẹ
- Một cái tên rất đẹp. Nhưng tại sao em chọn tên đó?
- Em đã đọc thấy đâu đó mà em rất thích.
- Em có vui sướng khi có con không, Meggiẻ
Trên gương mặt mệt mỏi của Meggie chỉ còn đôi mắt là sống động, dịu
dàng, chứa đựng một thứ ánh sáng phớt đục, không hận thù nhưng cũng
không có tình yêu.
- Có chứ, em rất sung sướng có đứa con này. Vâng em rất vui sướng vì em
đã làm tất cả để có nó... Nhưng trong khi em mang nó trong bụng, em
không cảm thấy chút gì là vì nó và nó cũng không cần em. Em không tin
rằng Justine thật sự thuộc về em, cũng không thuộc về Luke hay bất cứ ai.
Một hồi lâu Ralph nói:
- Anh phải đi, Meggie ạ. Ralph nói nhỏ.
Đôi mắt màu nâu đanh lại, sáng lên. Nàng bĩu môi chua chát.
- Em đã chờ đợi trước điều đó! Thật kỳ lạ, hình như những người đàn ông
dính dấp đến cuộc đời em đều luôn luôn như thế.
Ralph nghe đau trong lòng.
- Đừng chua cay, Meggiẹ Anh không ra đi để lại em trong một tình trạng
như thế này. Dù đã xảy ra chuyện gì cho em trong quá khứ, em luôn giữ sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.