em sẽ trở lại là em ngay ngày mài thôi.
Sự căng thẳng đã biến mất, cái khó nhất đã quạ
- Anh muốn lúc nào em cũng vẫn là em, vẫn là Justinẹ Em không được thay
đổi một tí nào, dù là một chấm tàn nhang hay một tế bào trong não của em.
Justine vòng tay qua cổ Rainer, những ngón tay luồn vào mân mê mái tóc
bạch kim dày của ông.
- ôi, anh có biết được em đã chờ cái giây phút này như thế nào không?
Nàng thì thầm. Em không bao giờ quên.