NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 156

“Tôi không biết! Ông ấy có thể ghét các tác giả khác. Tôi đã tình cờ gặp vài
người như thế. Có lẽ đó là sự đố kỵ nghề nghiệp hay đại loại thế.”

“Chúng ta có thể sắp xếp một bữa ăn tối thân mật cho các tác giả trước sự
kiện của ông ấy. Ông ấy có thể chọn lựa khách mời và chúng ta sẽ làm cho
nó trở nên rất đặc biệt.”

“Nhưng liệu điều đó có mang lại lợi nhuận không?” Laura hỏi. “Một bữa
tối đặc biệt có thể rất tốn kém.”

“Chúng ta không cần lo lắng về vấn đề đó,” Rupert nói. “Chúng ta có
những mối quan hệ mà.”

“Trong năm đầu tiên này chúng tôi chỉ mong hòa vốn thôi,” Fenella nói.
“Mặc dù lợi nhuận là quan trọng, nhưng phải ‘đầu cơ mới mong tích lũy’.”

“Nghe rất chuyên nghiệp,” Laura nói, cảm thấy ấn tượng.

“Tôi đã đọc được điều đó ở đâu đó,” Fenella nói, “nhưng quay trở lại với
vấn đề chính nhé, cô có nghĩ Dermot sẽ đồng ý với tất cả những điều này
không?”

“Nếu chúng ta nói rõ với ông ấy trước,” Laura nói. “Ông ấy không dễ chịu
đâu. Và hơi khó đoán định,” cô nói thêm, nghĩ đến chuyện ông đồng ý phụ
trách khóa học, dù không cần được mời, khi mọi người ở Ireland nói với cô
rằng ông sẽ không ra khỏi ngôi làng của ông. “Có thể ông ấy thích ý tưởng
này.”

“Mặt khác,” Rupert xen vào, “có lẽ chúng ta không nên trao cho Dermot
quá nhiều quyền kiểm soát? Có thể ông ấy không bao giờ quyết định được
ông ấy muốn ai đến. Tôi nghĩ chúng ta chỉ nên mời những người mà chúng
ta nghĩ là chúng ta thích.”

Vào sáng thứ Bảy, công việc của họ thực sự bắt đầu. Laura ngồi trước máy
tính và, với sự trợ giúp của Fenella, cô đánh máy tất cả những ý tưởng đã tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.