NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 173

Ngay sau đó, Laura kết thúc cuộc gọi. Cô cần đi ngủ. Ngày mai cô sẽ xử lý
vấn đề xe cộ và máy tính xách tay, thứ đang ngày càng trở nên cấp bách.
Rồi cô có một ý nghĩ lạc quan hơn: với mức thù lao mười bảng một bản
thảo, cô sẽ kiếm được một nghìn bảng. Quả là hữu ích! Vì số tiền trợ cấp
thôi việc của cô sẽ không tồn tại lâu.

***

“Sao cậu không mua xe của tớ nhỉ?” Grant nói. Họ đã hẹn gặp nhau để
uống cà phê khoảng một tuần sau. “Vậy thì tớ có thể lên đời xe.”

Họ đang ngồi ở quán cà phê ưa thích ngay gần hiệu sách. Laura không dằn
lòng được phải liếc nhìn nó khi cô đi ngang qua. Giờ đây nó trống trơn và
nếu không có các giá sách, trông nó giống hệt bất cứ địa điểm bán lẻ nào.
Quả là kỳ lạ khi thấy nó không còn hoạt động nhưng cô thực sự không có
thời gian để cảm thấy quá tiếc nuối. Và lúc này cô và Grant đang vừa hồi
tưởng chuyện cũ vừa cập nhật những thông tin mới.

“Chẳng phải người ta vẫn cho rằng mua xe của bạn bè là một ý kiến rất tồi
à? Nhỡ đâu nó hỏng hóc linh tinh thì sao? Tớ có thể sẽ không bao giờ nói
chuyện với cậu nữa,” cô nói.

“Nếu là tớ thì tớ sẽ nhận lấy cơ hội này,” Grant nói. “Xét cho cùng, tớ có
rất nhiều bạn. Mất đi một người cũng chẳng sao cả. Dĩ nhiên là cậu không
được may mắn như tớ.”

“Tớ cũng có nhiều bạn chứ! Cậu, và Monica. Fen rõ ràng cũng là một
người bạn. Tất cả bạn đại học của tớ...”

“Chính xác thì họ là ai và ở đâu? Họ không đưa cậu đi giải trí ở hộp đêm
mỗi cuối tuần đúng không?”

“Họ không ở đây.” Laura tự hỏi liệu cô có thể thay đổi chủ đề trước khi
phải thừa nhận rằng tất cả các bạn đại học của cô đều có những công việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.