NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 177

“Tôi cũng thế,” Laura nói. “Tôi phải nói chuyện với từng bộ phận truyền
thông ở từng nhà xuất bản, cố gắng thuyết phục họ nhận lời. Sau đó tôi liên
lạc với những người bán sách để xem liệu họ có thể cung cấp sách với số
lượng lớn cho các nhóm đọc sách không, và truyền đạt lại thông tin đó cho
Henry.” Cô ngừng lại. “Và tôi còn phải đọc một đống bản thảo nữa chứ.”

“Bản thảo? Cô đang nói về chuyện quái quỷ gì vậy?”

“Ồ, tại Dermot đấy,” Laura nói và đang định giải thích thì Monica ngắt lời
cô.

“Cô biết không?” Giọng cô ấy có vẻ thích thú. “Nhiều chuyện xảy ra với cô
gần đây đều là vì Dermot. Cô hẳn phải yêu ông ta.”

“Không, cô không thể nói thế!” Laura rít lên, những cảm xúc cô dành cho
ông rất hỗn loạn. Liệu ham muốn kết hợp với sự mến mộ và cảm giác ám
ảnh có tạo thành tình yêu?

“Tôi nói thế hay không cũng chẳng quan trọng, miễn là cô yêu ông ta.”
Monica ngừng lại, để lời giễu cợt này có thời gian phát huy tác dụng. “Dù
sao đi nữa,” cô tiếp tục, “chúng ta có thể nói về toàn bộ chuyện này khi
chúng ta gặp nhau. Thứ Sáu được không?”

“Chờ chút, tôi sẽ gọi cho cậu ta bằng di động. Thứ Sáu được không?”
Laura hỏi Grant khi anh nghe máy.

May mắn là anh đã đọc được suy nghĩ của cô, như mọi lần. “Được. Ở đâu
và mấy giờ?”

Họ hẹn gặp Monica tại một quán rượu nằm ở một trong những khu vực tử
tế hơn của Bristol. Grant nói lúc về anh sẽ lái xe vì đó sẽ là một trong
những lần cuối cùng anh được làm thế. Một khi Laura trả anh tiền, chiếc xe
sẽ là của cô. Tuy nhiên, Laura phải lái xe đến đó. Cô lái xe không thạo lắm
khi đi trong thành phố và ý nghĩ về tình hình giao thông ở Bristol làm cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.