NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 182

“Ai bảo thế? Tớ luôn công bằng mà. Suy cho cùng, tớ đã nói tớ cũng muốn
tham gia liên hoan.”

“Ồ, tớ chắc chắn chúng tớ có thể tìm cho cậu một việc nào đó,” Laura nói,
cảm thấy hài lòng, vì Grant ít khi tình nguyện làm gì. “Nhưng cậu nên nhớ,
chưa chắc có tiền công đâu. Tiền thù lao của tớ cũng chẳng đáng là bao.”

“Tớ không cần được trả tiền,” Grant nói. “Tớ sẽ có khoản tiền trợ cấp thôi
việc và bà dì yêu quý của tớ, nhớ chứ, và tớ đã nhận được phản hồi tích cực
từ vài hiệu sách mà tớ nộp đơn xin việc. Bên cạnh đó, ngoại trừ lúc nó
chính thức diễn ra, tớ sẽ chỉ làm việc trong thời gian rảnh rỗi thôi. Tớ chỉ
muốn được hưởng chút niềm vui mà hai cô gái các cậu đang có.”

“Ừm, cũng không vui đến thế đâu - nó đòi hỏi ta phải gọi điện thoại liên tục
- mặc dù việc lập kế hoạch khá thú vị, và cảm giác được chuẩn bị cho một
thứ gì đó ngay từ những bước đầu tiên thực sự rất tuyệt vời. Kiểm tra các
địa điểm tổ chức cũng là một điều khá hay ho.” Cô cau mày. “Có lẽ Monica
sẽ cần đến cậu nhiều hơn...”

“Tôi mong rằng hai người sẽ quay trở lại với câu hỏi của tôi,” Monica cắt
ngang. “Nếu ban nhạc của Seamus dở tệ thì sao?”

“Vậy thì họ không thể tham gia,” Grant nói đơn giản. “Tôi không chỉ công
bằng, mà còn rất kiên quyết.”

“Chà, may mắn cho anh,” Monica nói, đẩy anh một cái, như thể họ đã là
bạn lâu năm.

“Nghiêm túc đấy,” Grant tiếp tục, “nếu đây là một liên hoan mới, cô không
thể có những tiết mục không đạt tiêu chuẩn.”

“Họ chơi thể loại gì?” Laura hỏi sau khi cô và Monica đã chấp nhận sự thật
cơ bản này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.