NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 185

“Đúng, dĩ nhiên là cô sẽ không làm thế,” Monic xác nhận. “Chẳng ai làm
thế cả.” Cô cười, nghe hơi giả tạo. “Uống thêm một chầu nữa nào!”

“Được,” Laura nói. “Tôi sẽ trả tiền.” Cô nhảy khỏi ghế, vẫy vẫy tờ giấy bạc
hai mươi bảng trước khi cô nhận ra cô đang ngồi ở quầy bar và có thể gọi
đồ uống ngay tại chỗ. Cô có thể cảm thấy đôi mắt của Grant đang dán chặt
vào mình và biết rằng cô sẽ phải giải thích với anh trên đường về nhà. Cô
tự hỏi không biết cô có đủ tiền để uống say đến mức không thể nói chuyện
được nữa không? Nhưng cô lập tức nhớ lại lần trước nó đã dẫn cô đến điều
gì. Không, cô chỉ cần giả vờ thôi. Grant sẽ không bao giờ tin rằng cô đã
thực sự đồng ý ngủ với Dermot để ông ta nhận lời đến liên hoan. Điều đó
chẳng giống với tính cách của cô chút nào. Phù!

May mắn cho sự bình yên của tâm trí Laura, chủ đề được thay đổi và họ
tiếp tục có một buổi tối tuyệt vời. Grant và Monica rất hợp nhau như Laura
đã biết trước, và Monica đã đồng ý nhận Grant làm phụ tá - dĩ nhiên là
không công - cho cô ở liên hoan. Anh rất vui sướng.

Và đột nhiên đã đến nửa đêm và họ phải về nhà.

Họ còn chưa kịp vào hẳn trong xe thì Grant đã nói, “Cậu thực sự không
hiến thân cho cái gã Dermot đó để lão ta đến liên hoan đấy chứ?” Grant lúc
này cứ như là một thành viên trong ban tổ chức liên hoan giống Monica và
Laura vậy.

“Ôi, thôi nào, Grant!” Laura cảm thấy sự phẫn nộ là vũ khí phòng thủ tốt
nhất của cô. Đáng lẽ cô phải biết không một thứ gì có thể qua mắt anh
chàng. “Tớ có bao giờ làm một chuyện như thế không hả? Cậu quen tớ bao
lâu rồi?”

Grant im lặng rất lâu. “Không, tớ cho là không. Trong chừng mực nào đó,
cậu là một trinh nữ khá bảo thủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.