NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 187

Chương 10

Laura ngồi trong xe ô tô bên ngoài ngôi trường, run rẩy vì lo lắng. Chỉ một
lát nữa thôi, khi kim phút chỉ hai giờ hai mươi phút, cô sẽ đi vào đó. Cô sắp
sửa thông báo với cả một ngôi trường toàn trẻ con về cuộc thi viết truyện
ngắn. Cô có mang theo những tập giấy ghi chú, cô đã tự tập trước gương và
đã tự nhủ rằng sẽ chẳng thành vấn đề nếu lũ trẻ chạy nháo nhào la hét.
Nhưng cô vẫn sợ và cô không nghĩ việc tưởng tượng ra các khán giả nhí
của cô trong chiếc áo gi lê và quần chẽn gối sẽ giúp được cô.

Sau khi xong việc, cô sẽ ghé qua các cơ quan báo chí địa phương để nói
chuyện với họ về liên hoan. Đó có vẻ là một dịp xã giao vui vẻ sau “thử
thách với lũ trẻ” này. Rồi sau đó là phần thưởng dành cho cô: cuộc nói
chuyện hàng tuần với Dermot, bề ngoài là để bàn về những bản thảo được
lựa chọn cho khóa học viết văn. Thực ra họ nói chuyện về tất cả mọi vấn
đề. Hiện cô đang cầm trong tay những lời dặn dò của Dermot, khẽ run rẩy.

Đang là đầu giờ chiều của một ngày xuân tươi đẹp. Không khí lung linh
báo hiệu mùa hè sắp đến và ngôi trường quê nhỏ bé này là kiểu trường
được mô tả trong các cuốn sách của Laurie Lee

[36]

và những nhà văn đồng

quê khác. Nó mang vẻ đẹp cổ điển, có thể cực kỳ thiếu tiện nghi và là ngôi
trường đầu tiên cô ghé qua. Họ đã bàn nhau đến càng nhiều trường địa
phương càng tốt để khuấy động hứng thú của mọi người với liên hoan nói
chung và cuộc thi viết văn nói riêng. Một khi đã vượt qua lần đầu tiên, cô
biết cô sẽ ổn và thậm chí thích công việc này. Xét cho cùng, cô đã từng
tham gia hoạt động kể chuyện ở hiệu sách và rất thích thú. Nhưng cho dù
lòng tự tin của cô đã tăng lên đáng kể trong vài tháng qua, sự nhút nhát
trước đây thi thoảng vẫn quay trở lại, chẳng hạn như lúc này. Cô còn hơn cả
căng thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.