NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 188

Một cái liếc nhìn cuối cùng vào gương chiếu hậu mách bảo cô rằng trông
cô vẫn ổn, nếu cô mới chỉ khoảng mười tuổi, và cô bước ra ngoài. Một phụ
nữ trung niên hấp dẫn, rõ ràng đã ngóng đợi cô nãy giờ, xuất hiện ngay khi
Laura đặt chân vào khuôn viên trường.

“Xin chào! Cô là Laura phải không? Chào cô! Tôi là Margaret Johns, hiệu
trưởng. Tôi sẽ dẫn cô vào hội trường. Lũ trẻ đang rất háo hức đợi cô đến.”

Trên đường đi, Laura tự hỏi, nếu cô nôn thốc nôn tháo ở sân chơi thì họ có
gọi điện cho mẹ cô và cô sẽ được phép nằm xuống trong phòng giáo viên
và chờ đợi tiền quyên góp không. Sau cùng, cô chấp nhận rằng bây giờ cô
đã là người lớn rồi và cô phải tự mình xoay xở.

Từng hàng trẻ con ngồi khoanh chân trên sàn đối mặt với cô. Chúng đang
mặc những cái áo len màu xanh hoàng gia và quần soóc, quần dài hoặc váy
màu xám.

“Trật tự nào, các em! Chúng ta có khách đây!” Bà Johns nói.

Chúng im lặng gần như ngay lập tức. Laura đã hy vọng việc ổn định trật tự
sẽ ngốn mất thời gian của cô. Cô phải dành tận nửa tiếng đồng hồ với
chúng trong khi cô chỉ muốn mười phút, hoặc tốt hơn là chỉ cần gửi một lá
thư và vài mẫu đơn đến mỗi trường. Nhưng Fenella đã nói rằng một chuyến
viếng thăm trực tiếp sẽ khuấy động sự hứng thú của các trường và khuyến
khích cộng đồng ủng hộ liên hoan.

“Cô Horsley sẽ nói với chúng ta về một cuộc thi rất thú vị.” Bà Johns ra
hiệu cho Laura đi vào sân khấu ở chính giữa. “Xin mời, cô Horsley!”

Đừng sợ sự im lặng. Dermot đã nói với cô như thế khi ông hướng dẫn cô về
chuyến viếng thăm này. Hãy cứ để chúng nhìn cô một vài phút. Ông đã
nhiệt tình giúp đỡ cô, dành rất nhiều thời gian để truyền lại cho cô tất cả
những gì ông đã học được về cách nói chuyện với trẻ con. Hình như
Dermot rất thích vào các trường học và nói chuyện với lũ trẻ. Cô muốn lát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.