NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 190

“Nhà văn ạ?” Câu trả lời đến từ một trong những cô bé học sinh lớp lớn
ngồi ở phía cuối.

“Nhà văn, tác giả, đúng, họ tạo ra các câu chuyện. Nhưng còn ai có thể tạo
ra chúng nữa nào?”

Bọn trẻ nhìn cô ngơ ngác. “Chính là các em đấy!” Laura hân hoan nói.

Những tiếng xôn xao nổi lên nhưng Laura nhanh chóng làm chúng lắng
xuống. Cô đang bắt đầu quen với việc này. “Đúng thế đấy, tất cả các em
đều có thể tạo ra các câu chuyện. Và sắp tới, khi giáo viên của các em
thông báo đã đến lúc, các em sẽ viết một câu chuyện. Mỗi em có thể tự viết
- điều đó sẽ khá khó khăn đấy - hoặc viết cùng cả lớp. Giáo viên của các
em sẽ quyết định xem các em nên chọn cách nào. Còn bây giờ, trong số các
em đã có ai từng viết truyện chưa?” Một rừng cánh tay giơ lên. “Được, tất
cả các em à! Giỏi lắm! Khi các em viết truyện, hãy vẽ tranh kèm theo - các
em có biết vẽ tranh không? Tuyệt vời! Vậy thì khi các em viết truyện, các
em phải vẽ một bức tranh về những người trong truyện. Đó được gọi là ‘các
nhân vật’. Còn bây giờ, các em nghĩ các em có thể viết về điều gì? Các câu
chuyện đến từ đâu? Chúng đến từ những ý tưởng và những ý tưởng có ở
khắp nơi!” Cô nhìn quanh để chỉ ra bản chất có ở khắp nơi của các ý tưởng
và lũ trẻ cũng làm như vậy, như thể phần nào mong đợi một ý tưởng sẽ nảy
ra từ đằng sau một chậu cây.

“Nhưng cho dù các ý tưởng có ở khắp nơi, chúng ta phải tìm kiếm chúng,
nhận ra chúng khi chúng ta thấy chúng! Bây giờ...” Laura đột nhiên nhận ra
miệng cô đã hoàn toàn khô khốc và cô hớp một ngụm nước từ cái cốc giấy
mà bà Johns đưa cho cô. Cùng lúc đó, cô nhận ra cô thực sự rất vui.

“Hôm nay có chuyện gì thú vị xảy ra với các em không?” Cô hỏi các khán
giả đang lắng nghe say sưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.