NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 233

thầm nghĩ cô vẫn thích vẻ đẹp khiêm nhường và hoang dại của Somerby
hơn.

Cô đứng nhìn chằm chằm một vài phút trước khi quay lại tìm Dermot.

Ông đã biến mất! Làm sao ông có thể biến mất nhanh như vậy chứ? Hẳn là
ông đã đi với nhóm học viên đầu tiên, những người lúc đó đều đang tán gẫu
luôn miệng và chẳng để ý gì đến khung cảnh xung quanh.

Cô chậm rãi tha thẩn trên con đường nhỏ, lần theo những tấm biển chỉ dẫn
đến những khu vườn. Cô chắc chắn sẽ chạm trán Dermot ngay thôi.

Vấn đề là, có tới mấy con đường dẫn đến vài khu vườn khác nhau: một khu
vườn kiểu thôn quê, một khu vườn thiên niên kỷ, một khu vườn gốc cây

[40]

- hay gì gì đó - một khu vườn có tường bao, một vườn hoa hồng cùng một
vườn rau và những ngôi nhà kính. Cô ngờ rằng còn có một khu vườn cảnh
khác nữa ngoài tất cả những khu vườn đó - cô có thể thấy những cây thông
đỏ cụt ngọn cao nghều nghệu ở phía xa xa, và một cây ngô đồng được bao
quanh bởi những bông hồng leo nhỏ xíu.

Cô nheo mắt trước ánh nắng, cân nhắc các lựa chọn. Sự tò mò của ông có
thể dẫn ông đến khu vườn gốc cây, hoặc ông có thể thích những căn nhà
kính - chính cô cũng thích chúng - hay ông sẽ bị thu hút tới chỗ những cây
thông đỏ và những bông hồng trông như những ngôi sao điểm trên tàng lá
gần như màu tía? Cô không đoán được, vì vậy, quyết định rằng sẽ chỉ
thưởng thức khung cảnh xung quanh, cô cất bước về phía khu vườn thiên
niên kỷ. Gần đến nơi thì cô thấy một nhóm học viên, có cả Dermot, ở ngay
phía cuối một con đường trải cỏ rộng rãi.

Cảm giác rằng cô thực sự không thể chạy đến đó mà không trông có vẻ bơ
vơ tội nghiệp, như một đứa trẻ không có bạn bè trong một chuyến du ngoạn
của trường học, cô nghĩ cô sẽ cố gắng tìm cách để gặp họ mà họ không thấy
cô đến gần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.