NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 269

Cô quyết tâm không để sự giận dữ của ông làm cô lúng túng. “Tôi nghĩ đó
là một trong những học viên,” cô lặng lẽ nhưng điềm tĩnh nói. “Tôi đã tìm
được một trang blog mà tôi gần như chắc chắn là của một người trong số
họ.”

“Ai?”

“Gareth Ainsley.”

“Tôi sẽ giết hắn,” ông nói, đứng dậy, nắm đấm siết chặt lại, khuôn mặt
đằng đằng sát khí.

Cô lập tức công kích ông.

“Ôi, vì Chúa, Dermot! Ông là một người vĩ đại! Có gì là quan trọng đâu
nếu một học viên tội nghiệp nào đó trong khóa học viết văn viết blog về
ông, tiết lộ cái bí mật không lấy gì làm thú vị lắm của ông với thế giới! Anh
ta không nói với mọi người ông bị đồng tính! Anh ta không tuyên bố ông là
một kẻ nghiện heroin bí mật! Hoặc một kẻ ấu dâm! Tất cả những gì anh ta
nói, giữa một đống những lời nịnh hót rác rưởi, là ông sẽ xuất hiện ở một
liên hoan văn học nhỏ xíu chưa ai từng nghe tới!”

Ánh mắt ông lóe lên và nếu cô đang không quá giận dữ, cô sẽ sợ. Dù sao
thì một phần trong cô cũng sợ. “Chà, bây giờ thì họ đã nghe về nó, đúng
không? Điều này chẳng phải đã đặt nó lên bản đồ văn học đấy sao!”

“Và đó là một điều tồi tệ ư? Có gì là quan trọng đâu nếu mọi người biết
rằng Dermot Flynn, ‘nhà văn Ireland còn sống vĩ đại nhất’, có thể xuất hiện
ở một liên hoan văn học?”

“Nó quan trọng nếu cô là Dermot Flynn! Cô có biết toàn bộ sự chú ý này có
ảnh hưởng tiêu cực thế nào đối với một nhà sáng tạo không?”

“Không, bởi vì, cảm ơn Chúa, tôi không phải một nhà sáng tạo! Tôi chỉ là
nhân vật Jane Eyre

[42]

nhỏ bé phục vụ ‘những nhà sáng tạo’ tự mãn, ích kỷ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.