NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 315

trong tay, và biết rằng người cuối cùng nói chuyện với cô qua nó là Dermot,
cô biết ông là của cô: nhà văn Ireland phóng túng, ích kỷ, khó chịu, xấu
tính, nóng nảy của cô. Cuối cùng cô đã tự thừa nhận với chính mình rằng
cô yêu ông, thậm chí không hy vọng hay mong đợi rằng ông có thể đáp lại
cô. Chỉ cần cô yêu ông là đủ. Và ông đã đến liên hoan của cô.

“Cô nghĩ khi nào ông ấy đến nơi?” Fenella hỏi khi cô đã quay trở lên gác.

“Còn tùy vào việc ông ấy có bị lạc đường lần nữa hay không, khoảng nửa
tiếng.”

“Cô có nghĩ chúng ta nên bắt đầu mà không có ông ấy không?” Sarah nói,
ngồi cạnh cô ấy là một phụ nữ có vẻ lo lắng.

“Chắc chắn rồi. Ông ấy không đáng được chờ đợi.”

Vì một lý do gì đó, Fenella bước tới và hôn lên má Laura.

Laura phân vân không biết nên đợi Dermot ở tiền sảnh hay ngồi xuống và
bắt đầu ăn. Cô đoán chừng Dermot sẽ cần hướng dẫn ít nhất là một lần nữa,
vì vậy cô quyết định ăn trước. Cô được xếp ngồi cạnh một trong hai tiểu
thuyết gia lãng mạn, Anne Marsh.

“Phải nói rằng, tôi ngưỡng mộ văn phong của Dermot,” cô ấy nói.

“Tôi thực sự thích nó hồi còn học đại học,” Laura nói, sợ rằng cô đã bày tỏ
quá rõ những cảm xúc cô dành cho Dermot. Cô mau chóng lái cuộc trò
chuyện sang chủ đề khác. “Nhưng tôi cũng thực sự yêu thích những cuốn
sách của chị. Chị thấy thế nào về việc viết một cuốn sách mỗi năm?”

“Chà,” Anne nói. “Tôi luôn ước ao giá mà mỗi năm có mười bốn tháng,
nhưng nhiều nhà văn còn viết khỏe hơn tôi nhiều.”

“Nhưng có nhiều nhà văn lại viết ít hơn.” Điện thoại của cô reo và Laura
mỉm cười. “Ít hơn... Thứ lỗi cho tôi một lát nhé,” cô nói trước khi bắt máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.