NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 330

“Đúng vậy,” Laura ngoan ngoãn đồng ý, “chắc chắn là thế.” Nỗi đau trong
tim cô đã quay trở lại với mức độ mãnh liệt hơn gấp bội.

Dermot thở dài. “Chết tiệt! Nhưng đành thế thôi nếu cô cứ khăng khăng
như vậy!” Ông nhìn quanh bàn rồi đứng dậy. “Nếu tôi không thể nói
chuyện với người tôi muốn, tôi nên đi gặp người đại diện của tôi. Không
biết bà ấy có rượu brandy không nhỉ?”

Niềm vui khi Laura gặp lại Dermot đã biến thành nỗi thất vọng sâu sắc. Cô
cố gắng ở lại để nói chuyện với Veronica, Anne và Adam thêm một lúc
nữa, rồi cáo từ với cái cớ là xem mọi người chuẩn bị cà phê xong chưa.

Fenella đang ở trong bếp lo việc đó, bất chấp sự cáu kỉnh của nhóm Các
quý bà phục vụ tiệc, họ đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ.

“Cô không sao chứ?” Fenella nói.

“Tôi ổn, hoặc đúng hơn là tôi sẽ ổn thôi. Tôi vừa nhận ra việc Dermot xuất
hiện có ý nghĩa gì. Tôi sẽ phải phỏng vấn ông ta, trừ phi có ai khác.” Cô
thầm duyệt qua một lượt các tác giả đang có mặt. Cô không thể làm việc
đó, cô không thể. “Có lẽ...”

“Không,” Fenella kiên quyết nói. “Người đó phải là cô. Cô biết rõ các tác
phẩm của ông ấy, cô sẽ không hướng sự chú ý ra khỏi ông ấy, cô là người
duy nhất.”

“Chị biết không, có ít nhất hai cái tên bài hát trong câu nói đó,” Monica
nói, xuất hiện sau lưng Laura. “Nhưng Dermot dễ thương quá chừng.”

“Monica à, dạo này cô ăn nói rặt giọng Ireland,” Laura nói. “Có lẽ cô đang
dành quá nhiều thời gian với Seamus.”

“Đúng đấy,” Monica vui vẻ đồng ý, “nhưng chẳng phải Dermot quá dễ
thương khi cho phép Seamus đệm nhạc cho ông ấy sao?” Monica có vẻ đã
quên Dermot là gã tiên xấu đã làm tan vỡ trái tim của bạn cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.