NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 342

“Đúng,” Laura nói. “Chúng tớ đã có ý tưởng làm cho nó giống một quán
rượu Ireland hết mức có thể, cho dù nó không phải thế. Với âm nhạc và
những cuộc trò chuyện sôi nổi, và bia đen.”

“Trò chuyện?” Monica nói. “Tôi nghĩ đây là một liên hoan âm nhạc nghiêm
túc.”

“Đúng,” Grant nói. “Chính các nhà văn đã làm hỏng điều đó.”

“Tôi thả các bạn ở đây được không?” Người lái xe hỏi, ông ta đã cười thầm
nãy giờ. “Và các bạn có số di động của tôi rồi chứ? Cứ gọi cho tôi khi nào
các bạn muốn về nhà.”

“Luôn bây giờ được không?” Seamus hỏi.

“Không,” mọi người đồng thanh, và họ ra khỏi xe.

Người đầu tiên họ nhìn thấy khi vào trong là Adam. “Tôi đi với Dermot,”
anh ta nói, ý chừng anh ta đang làm một nhiệm vụ hữu ích. Laura, người
thường thông cảm cho nhà văn trẻ này, thấy khá bực mình. “Ông ấy không
muốn bị những người hâm mộ bu quanh,” Adam tiếp tục. “Hoặc bàn bạc về
cuộc phỏng vấn ngày mai. Ông ấy cần tập trung cho buổi trình diễn tối
nay.” Anh ta trừng trừng nhìn Laura như thể cô là một paparazzi đang săn
lùng một vụ scandal.

Laura không đáp. Adam rõ ràng đã tự coi mình là vệ sĩ của Dermot - một
nhiệm vụ mà Fenella hoặc Rupert đã được chỉ định. Nhưng vì họ đang bận
túi bụi nên có lẽ họ đã vui lòng để Adam làm thay, và chắc là Dermot cũng
không phản đối. Còn việc bàn về cuộc phỏng vấn ngày mai, đó là điều cô
chẳng hề nghĩ tới. Thật nực cười khi toàn bộ sự căm ghét ban đầu mà
Adam dành cho Dermot đã phần nào biến thành sự sùng bái và sự bảo vệ
thận trọng quá mức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.