NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 357

vượt qua những kẻ săn chữ ký. Anh ta sẽ có mặt ở đây trong vòng một phút
nữa để ký tặng sách.”

“Tôi hy vọng vài người trong đám đông lớn này sẽ mua sách,” Henry nói.
“Vấn đề là, khi không có gì mới...”

“CÓ thứ mới đấy chứ,” Eleanora hân hoan nói, “và tôi không thể ngừng
nghĩ rằng Laura có liên quan đến nó.”

Laura ngồi thụp xuống chiếc ghế vừa mới trống của Henry, đầu gối cô mềm
nhũn. Cô thấy người vừa nóng vừa lạnh. Trong một thoáng, cô nghĩ
Eleanora đã đoán ra. “Tôi thực sự không nghĩ - ý tôi là - tôi nghĩ ông ấy
hẳn đã viết một cách ám ảnh trước khi tôi...” Nhận thấy cô đang có nguy cơ
tiết lộ chuyện xảy ra sau khi cô phát hiện thấy ông ở Ireland, cô ngừng bặt.

“Ôi, cưng ơi,” Eleanora gạt đi. “Cô khiêm tốn quá thể! Cứ nhận lời khen
ngợi của tôi đi! Anh ta chẳng tạo ra được tác phẩm nào gần mười lăm năm
rồi. Cô bước vào cuộc đời của anh ta và anh ta lại bắt đầu viết! Và cô quá
chuyên nghiệp lúc ở ngoài kia. Bây giờ, chỉ trong một phút thôi, hãy vui vẻ
lên!”

“Nhưng tôi không...”

“Bà sẽ không bao giờ bắt cô ấy nhận lời khen về bất cứ thứ gì được,”
Henry nói, cầm lấy một ly vang từ sau bàn của ông và đưa nó cho Eleanora.
“Tốt nhất là đừng quấy rầy cô ấy.”

Laura định phản đối thêm một lúc nữa thì ông cũng đưa cho cô một ly rượu
vang. “Cứ ngồi đó và nghỉ ngơi thư giãn đi. Cô đã có một ngày dài rồi.”

Laura nhấp rượu vang, bỗng dưng nhớ da diết những ngày tháng yên bình
thầm lặng ở hiệu sách cùng Henry. Dạo gần đây cuộc đời của cô trở nên
quá sôi động đối với một nữ học giả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.