NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 376

hợp đồng với ai đúng không? Hẳn là thế rồi, lâu nay ông ta có cho ra đời
tác phẩm mới nào đâu.”

Eleanora cười. “Đừng có nghĩ về chuyện đó. Anh không có cơ hội nào đâu.
Anh ta rất, rất đắt giá.”

“Nhưng ông ta sẽ biến cái nhà xuất bản Ireland bé xíu của tôi thành một gã
khổng lồ.”

Eleanora lắc đầu. “Anh không chỉ có một đối thủ cạnh tranh đâu, cưng ạ,
anh cũng biết điều đó như tôi vậy. Anh là một chủ xuất bản mà, chết tiệt.
Nhắc đến Dermot...” Bà quay sang Laura, “Anh ta cứ gọi cho tôi suốt, nói
rằng cô sẽ không trả lời điện thoại của anh ta. Vì Chúa hãy gọi cho anh ta
đi, cưng à, anh ta đang làm tôi phát điên lên đấy.”

Laura gật đầu như thể đồng ý, nhưng cho dù cô biết thừa Dermot đã cố
gắng liên lạc với cô, không đời nào cô đáp lại những cuộc gọi ấy. Cô chẳng
có gì để nói với ông cả.

Eleanora liếc nhìn quanh phòng một lần nữa. “Ồ, xin lỗi. Tôi vừa trông
thấy một người bạn cũ. Tôi sẽ quay lại ngay,” bà nói và lại rời đi.

“Tôi biết đây chỉ là một việc hú họa nhưng tôi nghĩ tôi sẽ thử.” Gerald nheo
mắt. “Này, nếu ông ta gọi cho cô, tôi không cho rằng cô có thể thuyết phục
Dermot...”

Laura buồn bã lắc đầu. “Không! Tôi khẳng định với ông là tôi không có sức
ảnh hưởng nào đối với ông ấy.”

“Vậy làm thế nào cô mời được ông ta đến liên hoan?” Gerald khăng khăng.
“Ông ta nổi tiếng là người khó bị lôi kéo ra khỏi ‘căn nhà màu xám nhỏ bé
ở miền Tây’ của ông ta.”

“Đó chỉ là một lần duy nhất,” Laura giải thích. Cô thấy khó khăn khi nhắc
đến ông. Nếu cô chỉ nói chung chung, cô có thể chịu đựng được. “Và chỉ vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.