NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 436

Phần Kết

“Em có mang được cái túi xách đó không đấy?” Dermot hỏi khi họ chuẩn
bị khởi hành.

“Dĩ nhiên. Nó có đựng gì nhiều đâu. Cái ba lô của anh có vẻ chứa đủ đồ
dùng cần thiết cho cả một đội hướng đạo sinh ấy nhỉ. Chúng ta sẽ chỉ uống
trà thôi mà.”

“Đâu có,” ông phản bác.

Họ đang ở nông trại, chuẩn bị lặp lại chuyến đi dạo hồi tháng Giêng, khi họ
mới gặp nhau. Giờ đang là tháng Mười và tiết trời ngày thu khiến Laura
muốn trích dẫn một câu thơ của Keats

[58]

: sương mù giăng mắc trong

không khí và đọng lại trên những chiếc mạng nhện vương đầy trên những
hàng rào hoa vân anh. Họ mang theo táo từ vườn nhà Dermot cho chuyến
picnic và sau đó sẽ thưởng thức ánh mặt trời nóng bỏng. Cô đã chuyển đến
nhà Dermot mười ngày trước, sau khi ông sơn sửa lại toàn bộ căn nhà. Mỗi
sáng khi cô thức dậy, nghe tiếng ông ngáy bên cạnh, cô nghĩ cô sẽ chết vì
hạnh phúc - nếu ông không đánh thức cô trước, kéo cô lại và ôm cô thật
chặt trước khi làm tình với cô, say đắm đến mức cô chắc chắn mọi người có
thể nhận ra cô đã bắt đầu một ngày của cô như thế nào chỉ bằng vẻ rạng rỡ
tỏa ra từ người cô.

“Lũ chó đâu rồi?” cô nói.

“Anh đã bảo chủ trại nhốt chúng rồi.”

“Ồ, anh chu đáo quá. Nhưng em có thể đương đầu với chúng mà.” Bây giờ,
khi cô và Dermot đang ở bên nhau, cô cảm thấy không gì có thể đe dọa cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.